Lời đề nghị bất ngờ nhưng đầy thành ý của bố chồng

19:47 |
Sau khi 2 bố con ăn cơm tối song, bố chồng gọi tôi xuống phòng khách bảo có chuyện nghiêm túc muốn bàn bạc. Tại đây, ông đưa ra lời đề nghị bất ngờ cho vợ chồng tôi.

Tôi cũng là một phụ nữ, tôi cũng đang ở nhà chồng nhưng lại vướng phải một chuyện khác. Đó chính là lời đề nghị khó xử của bố chồng. Hiện tôi cũng chưa biết phải làm sao với chính hoàn cảnh của mình đây?

Sau hơn 4 năm lấy chồng, nhưng vợ chồng tôi không thể có em bé bế bồng như nhiều cặp vợ chồng bình thường khác. Nguyên nhân là do chồng tôi bị tinh trùng yếu. Và dù đã tích cực điều trị rất nhiều nơi, áp dụng điều trị theo nhiều bài thuốc khác nhau nhưng bác sĩ vẫn chuyên khoa vẫn kết luận anh không thể sinh được con với vợ.

Và sau rất nhiều lần nhờ người xin tinh trùng nhưng đều hụt, chồng tôi đã mất hoàn toàn niềm tin. Anh muốn buông xuôi và tôi rất thông cảm với tâm trạng ấy của chồng. Tôi vẫn động viên anh, chẳng cần tìm người cho tinh trùng làm gì, tôi sẽ vẫn sống bên cạnh anh như mấy năm nay. Nếu cần thiết, chúng tôi sẽ xin con nuôi. Anh im lặng và bảo sẽ tiếp tục suy nghĩ.

Lời đề nghị bất ngờ nhưng đầy thành ý của bố chồng

Sau hơn 4 năm lấy chồng, nhưng vợ chồng tôi không thể có em bé bế bồng như nhiều cặp vợ chồng bình thường khác (Ảnh minh họa)

Sự việc của vợ chồng tôi đang như vậy thì mới đây chồng tôi phải đi công tác ở nước ngoài trong 1,5 tháng. Anh bảo, anh vừa đi vừa suy nghĩ thêm về chuyện con cái. Từ hôm chồng đi công tác, ở nhà, chỉ có tôi và bố chồng. Cũng xin nói thêm, mẹ chồng tôi mất cách đây 3 năm do bệnh ung thư đại tràng. Em chồng lại đi học xa nhà nên rất ít khi về. Vì thế, nhà chồng chỉ có vợ chồng tôi ở với bố chồng.

Bình thường, bố chồng tôi là người rất tốt. Hàng ngày tôi đi làm, ông vẫn ở nhà phụ tôi chuyện bếp núc. Nhất là quần áo vợ chồng tôi thay ra chưa kịp ngâm giặt, ông ở nhà là giặt hết sạch sẽ. Chuyện bếp núc, nếu hôm nào tôi về muộn, ông cũng chủ động nấu hết cho con dâu dù ông nấu ăn không ngon. Tôi ghi nhận hết tấm lòng của ông và thấy bố chồng tôi là người đàn ông rất tâm lý.

Thế mà tối hôm trước, khi chồng tôi đi công tác được mấy ngày. Sau khi 2 bố con ăn cơm tối song, bố chồng gọi tôi xuống phòng khách bảo có chuyện nghiêm túc muốn bàn bạc. Tại đây, ông đưa ra lời đề nghị được cho tinh trùng của mình cho vợ chồng tôi. Ông bảo rằng, mấy năm nay thấy 2 chúng tôi chưa có bé, ông là phận làm cha mẹ cảm thấy rất sốt ruột. Tuy không dám hỏi thẳng các con chuyện này vì không muốn tỏ ra quan tâm thái quá. Nhưng qua tự tìm hiểu ra, ông cũng được biết là do chồng tôi. Vì thế, ông có ý muốn tự nguyện cho vợ chồng tôi tinh trùng, giúp tôi sinh con qua phương pháp thụ tinh nhân tạo.

Bố chồng tôi cũng phân tích, nếu để ông cho tinh trùng và con được sinh ra thông qua phương pháp thụ tinh nhân tạo này thì vẫn là máu mủ trong gia đình. Và đứa trẻ sinh ra có gen di truyền của gia đình chứ không phải là gen của người đàn ông nào lạ hoắc.

Ông cũng bảo rằng, khi ấy con của vợ chồng tôi sinh ra sẽ có một người "ông nội" lại chính là "bố đẻ" của đứa trẻ về mặt sinh học. Còn mẹ của con tôi sẽ chính là con dâu.

Lời đề nghị bất ngờ nhưng đầy thành ý của bố chồng

Bố chồng cứ khuyên tôi nên dành thời gian suy nghĩ thêm để trả lời ông. Tôi nên làm thế nào đây? (Ảnh minh họa)

Thấy ông nói cặn kẽ, chân thành và thẳng thắn như vậy, thú thực tôi vẫn rất sốc với lời giúp đỡ cho tinh trùng của bố chồng. Nhưng tôi còn chưa dám quyết dù rất mong có con. Bởi vì nếu vậy con tôi sinh ra sẽ như thế nào khi biết ông nội chính là bố đẻ của nó? Hơn nữa, tôi cũng rất lo, ông cho tinh trùng như vậy, sau này tôi sinh con ra, ông lại thay đổi không muốn làm ông nội của cháu mà muốn là cha thật của con thì sao đây? Ngoài ra, tôi còn luôn băn khoăn nghĩ, có lẽ nào bố chồng tôi có ý đồ gì khác thì sao. Rất có thể ông cho tinh trùng để mai này càng có cớ can thiệp vào chuyện gia đình của vợ chồng tôi?

Hôm ấy, với suy nghĩ đó nhưng không dám nói ra, tôi đã kiên quyết không chấp nhận đề nghị bố chồng. Nhưng ông cứ khuyên tôi nên dành thời gian suy nghĩ thêm để trả lời ông. Tôi nên làm thế nào đây? Có nên gọi điện nói với chồng mọi chuyện và nên lấy tinh trùng của bố chồng cho để thụ tinh ống nghiệm không?

Chồng trơ trẽn bảo: "1 người đàn bà vẫn chưa đủ với tao"

19:42 |
Tôi đã nói với chồng trơ trẽn trong chua chát: "Tôi thật sự vái anh 1 lạy về cấp độ lăng nhăng này. 1 người đàn bà vẫn chưa đủ với anh thì anh lấy tôi làm vợ làm gì? Sao anh không sống độc thân thích lăng nhăng với người đàn bà nào thì lăng nhăng, có phải sướng hơn không?".
  
Tôi chưa bao giờ nghĩ, người đàn ông đang gối ấp tay kề với tôi lại là người đàn ông khốn nạn và trơ mặt đến thế. Gần 1 năm yêu chồng và 1 năm sau cưới, bộ mặt thật của chồng tôi cuối cùng đã được lộ mặt ra đáng ghê tởm như thế này đây. Tôi đã chọn nhầm chồng hay người chồng của tôi tinh trùng lên tận não rồi?

Tôi và anh yêu nhau 14 tháng rồi tiến tới kết hôn. Khi kết hôn do cả 2 đều đã 27 tuổi nên chúng tôi cũng có công việc ổn định với mức thu nhập khá. Riêng chồng tôi, nhà có điều kiện đầu tư cho con nên anh cũng mở được công ty phần mềm. Công ty tuy nhỏ nhưng chồng tôi làm ăn khá khấm khá nên nói chung về kinh tế chúng tôi không chật vật như nhiều cặp vợ chồng mới cưới khác.

Chúng tôi cũng có nhà riêng nên tôi không phải ở cùng bố mẹ chồng. Tuy nhiên, bố mẹ chồng tôi rất tốt tính và vẫn hay quan tâm đến con dâu, con trai. Tôi rất hạnh phúc khi may mắn được làm vợ anh, được làm dâu bố mẹ chồng. Vì thế, tôi luôn tự nhủ bản thân nỗ lực thật nhiều để xây dựng một gia đình hạnh phúc. Nhưng có lẽ tôi càng cố xây đắp, anh càng chẳng đoái hoài gì đến. Thậm chí có lúc vì tính lăng nhăng bên ngoài, anh còn muốn đạp đổ hạnh phúc đang có nữa.

Chồng trơ trẽn bảo:

Tôi chưa bao giờ nghĩ, người đàn ông đang gối ấp tay kề với tôi lại là người đàn ông khốn nạn và trơ mặt đến thế (Ảnh minh họa)

Xin nói qua một chút về chồng tôi. Chồng tôi là một người đàn ông rất năng động. Anh cũng siêng năng trong làm ăn và nhạy bén trong kinh doanh. Anh rất yêu chiều vợ và dễ tính với vợ trong mọi chuyện. Vợ đòi gì được nấy. Song ở anh có 1 cái tính tôi ghét cay ghét đắng đó là hay tụ tập và lăng nhăng không giới hạn bên ngoài.

Hàng ngày đi làm về, anh chưa bao giờ về nhà trước 2-3 giờ sáng mặc cho tôi giận dỗi, tủi thân nằm 1 mình trong căn nhà rộng lớn. Tôi hỏi thì anh nói công việc của anh cần phải giao lưu, bù khú với bạn bè mới có hiệu quả. Và đi kèm với những cuộc vui tới bến ấy, chuyện đi massage đèn mờ hay đi gái gú với anh cũng là chuyện bình thường.

Nói chồng mãi cũng chẳng thể thay đổi được thói quen sinh hoạt ấy ở anh, chẳng còn cách nào tôi cũng dần phải cách phải chấp nhận. Tôi chưa bao giờ nghĩ tới 2 chữ ly hôn vì gia đình chồng tôi rất tốt. Vì chồng tôi chỉ đi ra bên ngoài, chơi "qua đường" rồi lại về với vợ. Tôi từng nhủ mình, chồng như vậy xem ra cũng hơn khối người đàn ông khác. Miễn là anh không có ngoại tình thực sự bên ngoài là được.

Tôi đã nhân nhượng và đã nhịn chồng đến mức ấy, nhưng càng nhân nhượng, chồng càng làm tôi thất vọng. Mấy tháng nay, cấp độ đi đêm của chồng đột biến theo cấp số nhân. Anh nói giờ chán cà phê đèn mờ hoặc massage lắm rồi vì sợ lây bệnh. Tôi cũng mừng thấy anh nhận thức được như thế. Nghĩ là anh đã qua cái tuổi chán chơi bời lăng nhăng nên muốn dừng lại. Nào ngờ, anh quay sang nuôi 2 nhân tình 1 lúc bên ngoài.

Vì ở lại đàm đúm với nhân tình sau giờ làm việc, nên 1 tuần thay vì về nhà vào ban đêm như trước, giờ anh chỉ còn trở về nhà với vợ duy nhất 2 hôm cuối tuần. Các ngày khác anh lấy cớ là bận, việc công ty nhiều. Dĩ nhiên, ở với chồng, tôi thừa hiểu tính anh nên không tin điều ấy và đã lén lút theo dõi. Tôi tá hỏa khi phát hiện anh có tới tận 2 bồ nhí. Sau mỗi ngày làm, anh lại về ăn ở như vợ chồng với 1 cô và cứ thế cách vài ngày lại đổi gió sang cô kia cho tới hết thứ 6 mới về với vợ.

Tối thứ 6 tuần trước, khi anh về lại nhà, không thể giữ được bình tĩnh nên tôi đã hỏi anh: "Tại sao anh lại giấu em? Anh có tới tận 2 cô bồ nhí cùng lúc? Hết lăng nhăng bên ngoài, giờ lại quay sang nuôi bồ nhí, vậy em là người như thế nào trong mắt anh?". Thấy vợ phát hiện ra điều bấy lâu nay anh giấu giếm, những tưởng chồng tôi sẽ van xin vợ tha lỗi hoặc chối bay chối biến như nhiều người đàn ông hèn nhát khác. Song ngược lại, anh tức giận quát lên: "2 con bồ nhí thì đáng cái gì. Với thằng này, 1 cái lỗ vẫn chưa thể đủ được. Nhưng vợ thì vẫn cần có".

Chồng trơ trẽn bảo:

Tôi chua chát bảo: "Nếu không đủ thì anh lấy tôi làm vợ làm gì? Sao anh không sống độc thân thích chui chỗ nào thì chui, có phải sướng hơn không?" (Ảnh minh họa)

Nói thật, khi nghe chính miệng chồng nói ra câu nói đó, tôi sốc và kinh tởm anh - một người đàn ông lăng nhăng, trơ trẽn. Tôi đã nói với chồng trong chua chát: "Tôi thật sự vái anh 1 lạy về cấp độ lăng nhăng này. 1 người đàn bà vẫn chưa đủ với anh thì anh lấy tôi làm vợ làm gì? Sao anh không sống độc thân thích lăng nhăng với người đàn bà nào thì lăng nhăng, có phải sướng hơn không?".

Nghe tôi nói vậy, anh xông vào vừa tát tôi cháy má vừa cười sằng sặc bảo: "Tao sống như thế đấy, mày có chịu được thì tiếp tục làm vợ, không thì ly hôn".

Đến nước này, chồng đã nói vậy, tôi cũng chẳng thiết tha gì ở lại với người đàn ông coi cái lỗ ấy hơn cả vợ nữa. Nhưng trước khi viết đơn ly hôn và ra khỏi nhà, tôi muốn cho chồng "ăn mặn" của tôi một bài học về ăn mặn thì sẽ có ngày khát nước. Tôi muốn tìm cách để cho cái "của nợ" của chồng tôi bị ung nhọt, chảy nước, bốc mùi... cho sáng mắt ra. Nhưng tôi còn chưa biết làm cách nào. Mọi người hãy tư vấn giúp tôi nhanh lên với.

Đêm tân hôn anh bỏ mặc tôi để ở bên tình cũ

19:34 |
Tôi đợi anh cả đêm mà lòng ngổn ngang mối tơ vò, tôi linh cảm một điều không hay đang diễn ra.

Tôi và anh yêu nhau được 3 tháng, khi tình cảm mới chớm nở bỗng dưng tôi phát hiện anh vẫn còn lén lút qua lại với chị ấy - người yêu cũ của anh. Thậm chí nhiều hôm, khi đang vui vẻ bên tôi, chị gọi anh lại vội vã quay về bỏ mặc tôi chới với.

Từ ngày biết anh yêu tôi, chị luôn tìm mọi cách để níu kéo, dù khi đó chị đang rất hạnh phúc bên người yêu mới. Tôi tự hỏi, phải chăng đàn bà quá tham lam khi muốn có nhiều người quan tâm mình. Chị đã không yêu anh nữa thì hãy buông tha cho anh, để anh tìm cuộc sống mới. Đằng này chị lại tìm mọi cách để anh lưu luyến, không dứt ra được.

Có lần khi chúng tôi đang xem đá bóng tận Mỹ Đình, thế mà chị vẫn gọi nhất quyết bắt anh phóng xe từ Mỹ Đình sang Đại Kim chỉ để gặp chị, đưa chị về nhà vì giận nhau với người yêu. Tôi đã ngăn không cho anh đi, nhưng anh nói "Em cứ ở đây đợi anh, nếu anh không đến cô ấy sẽ cứ chờ ở đó mãi". Tôi nói " Anh không còn là gì với chị ấy, sao phải bận tâm. Anh cứ bảo chị ấy gọi taxi cũng được". Nhưng anh không nói gì thêm mà vội vã chạy tới bên chị.

Hôm đó, tôi đã đợi anh cho tới khi trận đấu kết thúc. Phải một tiếng ngồi trà đá chờ, anh mới quay lại đón tôi xin lỗi rối rít. Sau hôm đó, tôi đã ốm vì cảm lạnh. Anh biết lý do tôi ốm nên thương tôi bội phần. Những ngày được anh ở bên chăm sóc, lo lắng tôi cũng được an ủi phần nào. Nhưng nghĩ đến chị ta thực lòng tôi không yên tâm.

Đêm tân hôn anh bỏ mặc tôi để ở bên tình cũ - 1

Liệu tôi có nên tin anh một lần nữa hay không? (Ảnh minh họa)

Hôm đó tôi đã khóc và nói với anh rằng tôi không muốn anh đi lại với chị ta nữa. Nếu anh cứ thế tôi đau khổ lắm, tôi không muốn như vậy. Rồi tôi bắt anh gọi điện nói với chị ta rằng họ không nên gặp nhau nữa. Có chuyện gì chị ta hãy gọi điện cho bạn trai hiện tại. Chắc lúc đó nhìn tôi tàn tạ quá, nên anh đã làm theo những gì tôi nói. Anh nói mà giọng buồn như sắp nấc lên.

Đúng là từ hôm đó, chị ta chẳng bao giờ gọi cho anh. Mấy tháng nay, không một tin nhắn cũng không có một sự liên lạc nào cả.

Tôi cứ tưởng thế là cắt đuôi được tình cũ của anh, nhưng đâu ngờ vào đúng đêm tân hôn, lúc vợ chồng tôi đang ngập tràn hạnh phúc thì người đàn bà đó lại gọi điện cho chồng tôi. Chị ta ỉ ôi khóc lóc điều gì đó, mà khi nghe xong chồng tôi vội vàng phóng xe đi không nói với vợ một lời nào. Tôi đợi anh cả đêm mà lòng ngổn ngang mối tơ vò, tôi linh cảm một điều không hay đang diễn ra.

Tôi gọi điện, anh cũng không nghe. Phải gần sáng anh mới về trong bộ dạng nhếch nhác. Có lẽ anh đã có một đêm dài không ngủ. Rồi anh quỳ xuống xin lỗi tôi, anh nói rằng từ hôm nay anh thề sẽ không bao giờ liên lạc với chị ta nữa. " Tất cả đã là quá khứ. Có chết anh cũng không gặp cô ta thêm một lần nào nữa. Vì thế anh mong em hãy yên tâm".

Lúc đó, tôi đã không nói gì thêm mà lặng lẽ gạt tay anh ra. Anh đã hứa với tôi rất nhiều lần, nhưng rồi lại đâu vào đó. Anh vẫn gặp chị ta, vẫn làm cho tôi đau khổ hết lần này đến lần khác. Thực sự giờ tôi rất hoang mang, đã mấy hôm rồi tôi không nói chuyện với chồng mình? Liệu tôi có nên tin anh một lần nữa hay không? Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên để tôi biết mình nên làm gì lúc này? 

"May mà tao khuyên con trai từ từ đăng kí kết hôn với mày"

19:32 |
Tôi là 1 cô gái tỉnh lẻ, tôi lấy chồng là trai thủ đô. Về làm dâu tôi chịu mọi uất ức. Ngay cả tờ đăng kí kết hôn cũng không có. Nhưng cuối cùng đó lại là điều may mắn nhất của tôi trong cuộc hôn nhân này.

Tôi năm nay 25 tuổi, làm việc trong 1 công ty nước ngoài. Chồng hơn tôi 1 tuổi, làm trong cơ quan nhà nước. Trước khi kết hôn tôi bị gia đình chồng phản đối gay gắt. Họ chê tôi là gái nhà quê, thậm chí mẹ anh từng chỉ thẳng vào tôi mà nói "Trình độ như cô chưa đủ tư cách để làm dâu nhà tôi". Dù vậy cuối cùng chúng tôi vẫn tiến tới hôn nhân. Cả nhà chồng tôi thì mỉa mai "chuột sa chĩnh gạo".

Nhưng tôi không hiểu mình là chuột ở chỗ nào? Tôi được ăn học đàng hoàng, công việc ổn định với thu nhập cao (cao hơn chồng rất nhiều lần). Ngoại hình theo nhiều người nhận xét tôi xinh xắn. Chưa kể là nhà tôi tuy ở quê nhưng gia đình tôi khá giả, bố mẹ tôi là cán bộ nhà nước, của hồi môn cho tôi cũng rất nhiều. Vậy mà họ vẫn coi thường, xúc phạm, chèn ép tôi.

May mà tao khuyên con trai từ từ đăng kí kết hôn với mày

Tôi không quá ghê gớm nhưng cũng không để ai bắt nạt được mình (Ảnh minh họa)

Tôi không quá ghê gớm nhưng cũng không để ai bắt nạt được mình. Tối đầu tiên ở nhà chồng, khi 2 vợ chồng tôi đang trong phòng thì mẹ chồng tôi vào và tuyên bố sẽ giữ hộ toàn bộ tiền, vàng. Bà nói chúng tôi còn trẻ người non dạ, không biết giữ gìn rồi lại tiêu lung tung, tốt nhất lên để bà giữ giúp sẽ ăn toàn hơn. Và ngay lập tức, không chờ chúng tôi lên tiếng, bà đã xăm xăm mở nắp va li của tôi định lấy các thứ.

Nhưng tôi nào có thể để chuyện đó xảy ra. Tôi nhẹ nhàng nhưng dứt khoát kéo chiếc vali về phía mình. Rồi cũng rất nhẹ nhàng tôi nói: "Thưa mẹ, chúng con tuy còn trẻ nhưng cũng đã đi làm, giờ lại đã kết hôn. Mẹ cũng nên để chúng con học cách quản lý và chi tiêu để chúng con trưởng thành hơn, phải không mẹ?". Tôi nói xong thì đậy nắp vali lại và mỉm cười nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của mẹ chồng.

Sáng hôm sau, khi tôi đang ngủ bỗng nghe thấy tiếng quát tháo ngoài cửa phòng. Mẹ chồng tôi đang chửi tôi là loại con dâu lười biếng, sáng ra ngủ không dậy nấu cơm sáng... Và còn rất nhiều lời, rất nhiều câu khó nghe khác. Ngày đầu về làm dâu, thực sự tôi choáng nặng về thái dộ ứng xử của mẹ chồng "người Tràng An" của mình.

Nhưng đỉnh điểm là việc em chồng tôi còn tự ý vào phòng tôi, lấy trang sức của tôi. Biết chuyện tôi vô cùng giận giữ và đã mắng nó 1 vài câu. Tôi hỏi nó rằng "Em không biết rằng, tự ý vào phòng lấy đồ của người khác là không đúng sao?". Vậy mà mẹ chồng tôi từ ngoài nhảy chồm vào quát rằng: "Mọi đồ đạc trong nhà này đều là của tao. Và con gái tao có quyền dùng mọi thứ". Thật hết chịu nổi.

Lúc ấy, chồng tôi cũng có ở đó nhưng anh không lên tiếng bênh vực tôi. Uất ức quá tôi liền cãi cự lại mấy câu, thế là mẹ chồng được dịp tru tréo lên rằng tôi mất dạy, vô giáo dục. Và trong cơn giận ấy bà buột miệng nói ra: "May mà tao khuyên con trai tao từ từ hãy đăng kí kết hôn với mày. Mày mà sống không biết điều thì đừng bao giờ mơ được trở thành vợ của nó".

May mà tao khuyên con trai từ từ đăng kí kết hôn với mày

Trong cơn giận ấy bà buột miệng nói ra: "May mà tao khuyên con trai tao từ từ hãy đăng kí kết hôn với mày" (Ảnh minh họa)

Tôi nhìn sang chồng thấy anh tái mặt quay đi. Chứng tỏ tất cả lời mẹ chồng nói đều là sự thật. Lúc đó tôi như rơi xuống địa ngục. Hóa ra trước khi cưới, tôi giục chồng đi đăng kí kết hôn nhưng anh cứ lấy cớ bận để trì hoãn là vì mẹ anh muốn thế. Bao nhiêu tình yêu dành cho chồng phút chốc tan biến. Tôi bắt đầu có ý nghĩ thoát cuộc hôn nhân này.

Lấy lại vẻ mặt bình tĩnh, tôi đáp lại mẹ chồng: "Cảm ơn mẹ đã không cho con trai mẹ đăng kí kết hôn với con". Nói rồi tôi đi vào phòng sắp xếp đồ đạc và rời khỏi nhà chồng ngay lập tức mặc cho chồng tôi chạy theo giải thích.

Sau đó anh nhiều lần đến tìm tôi xin lỗi và hứa sẽ đưa tôi đi đăng kí kết hôn ngay và luôn. Nhưng tôi kiên quyết từ chối.

Tôi đã kết thúc tình yêu 4 năm của mình bằng 1 đám cưới. Và tôi cũng đã mạnh dạn kết thúc cuộc hôn nhân ấy sau đúng 21 ngày chung sống. Song quyết định này của tôi đang bị niều người chê trách nói tôi quá nóng nảy, thậm chí họ bảo tôi quá ghê gớm. Bản thân tôi cũng không biết liệu mình có ghê gớm không nữa. Chẳng lẽ, tôi đã sai khi quyết định vậy sao?

Tôi sợ hôn nhân sẽ chao đảo vì "tình cũ"

19:30 |
Tôi phải làm sao để giữ cho cuộc hôn nhân của mình đừng chao đảo trước cơn sóng ngầm có tên là "tình cũ" đây?

Lần đầu tiên tôi nghe Phú gọi tên ai đó trong giấc ngủ chính là đêm động phòng. Mới đầu tôi hơi ngỡ ngàng nhưng sau đó lại nghĩ có thể anh ngủ mơ nói sảng sau một ngày mệt nhoài vì khách khứa.

Lần thứ hai, anh lại thảng thốt la lớn giữa đêm khiến tôi giật mình tỉnh giấc. Tôi không nghe rõ anh gọi tên ai, chỉ thấy sau đó nằm quay lưng lại, ôm gối ngủ tiếp. Bắt đầu từ đêm đó, trong tôi đã có một dấu hỏi...

Chúng tôi quen nhau trong đám cưới một chị đồng nghiệp của tôi. Anh là bạn của chú rể. Cả hai chúng tôi đều đến trễ nên được xếp ngồi chung. Thoạt đầu câu chuyện chỉ là xã giao nhưng sau đó tôi rất ấn tượng với cách nói chuyện thông minh, dí dỏm của anh. Tôi để ý thấy trên tay anh không đeo nhẫn cưới nên nghĩ sẽ rất thú vị nếu được làm bạn với anh.

Nghĩ là vậy nhưng tôi không dám ước mơ gì cho đến khi chị bạn tôi tình cờ nhắc đến anh, tôi nói thật là mình có cảm tình với anh. Chị nói anh còn độc thân và sốt sắng cho tôi số điện thoại, hứa sẽ tạo điều kiện để chúng tôi gặp gỡ.

Mọi chuyện sau đó diễn ra thuận lợi. Chúng tôi gặp nhau, đi cà phê với nhau, thỉnh thoảng anh mời tôi đi ăn. Tôi tiếp tục bị cuốn hút bởi sự thông minh, óc hài hước và sự quan tâm chăm sóc của anh. Chúng tôi nói chuyện với nhau rất ăn ý. Anh khen tôi thông minh, dễ thương và còn bảo có thể nói chuyện với tôi suốt ngày không thấy chán.

Điều đáng nói là anh có thể nói với tôi tất cả mọi chuyện từ đông sang tây, từ cổ chí kim nhưng chưa bao giờ kể cho tôi nghe về quá khứ của mình. Tôi không dám hỏi dù trong lòng đôi khi cũng thắc mắc. Người như anh thì không thể không có ai đó theo đuổi, yêu thương. Thế nhưng anh không nói, tôi cũng không dám hỏi.

Tôi sợ hôn nhân sẽ chao đảo vì

Tôi tự dằn vặt mình về điều đó nhưng không dám nói ra... (Ảnh minh họa)

Sau này khi đã yêu anh, tôi nghĩ con người tôi yêu thương là anh trong hiện tại, còn quá khứ dù cũng quan trọng nhưng không quyết định tới tương lai, hạnh phúc của chúng tôi. Và tôi quyết định làm vợ anh ngay khi anh ngỏ lời.

Phú là một người chồng có trách nhiệm. Anh chăm sóc tôi từng ly, từng tí; cả chuyện nhà cửa, bếp núc cũng không nề hà. Cũng giống như khi chưa cưới, chúng tôi có thể nói chuyện với nhau hàng tiếng đồng hồ mà không thấy chán. Thậm chí, lên bàn ăn, hết nửa thời gian là chúng tôi dành cho những câu chuyện...

Hạnh phúc của chúng tôi sẽ rất trọn vẹn nếu như không có những giấc ngủ mơ, anh ú ớ gọi tên một ai đó rồi quay lưng lại hoặc ôm tôi vào lòng ngủ tiếp. Những lúc ấy tôi hay nghĩ có khi nào anh đang ôm tôi trong tay mà lòng thì lại nghĩ đến một người khác? Tôi tự dằn vặt mình về điều đó nhưng không dám nói ra...

Cho đến những ngày gần đây, tôi hay thấy có những cuộc gọi cho anh rất lạ. Thông thường, nếu có điện thoại, anh hay ngồi tại chỗ để nghe; còn những lần này, anh lại ra trước nhà và nói rất nhỏ, không để tôi nghe thấy. Sau những lần như vậy, vẻ mặt anh rất căng thẳng. Tôi hỏi thì anh bảo là một người quen cũ nhờ công việc nhưng anh từ chối...

Nhưng kết cục thì tôi cũng dò biết người gọi cho anh là Quyên, người yêu cũ của anh. Họ đã chia tay vì Quyên theo gia đình ra định cư ở nước ngoài cách nay 5 năm. Bây giờ Quyên trở về thăm quê và liên hệ với anh. Tôi biết điều đó thông qua một người bạn thân của anh. Người bạn này khẳng định: " Quyên đã lập gia đình ở bên kia, giữa họ không có gì đâu, chắc là bạn bè tìm thăm nhau thôi, em đừng cả nghĩ".

Nhưng làm sao mà tôi không cả nghĩ cho được khi có một người phụ nữ khác cứ liên lạc với chồng mình, nhất là khi người ấy là tình cũ? Không phải vô cớ mà người ta bảo tình cũ không rủ cũng tới, huống hồ gì lý do chia tay của họ không xuất phát từ chủ quan của hai người.

Tôi không biết phải làm sao bây giờ? Nếu tôi nói với anh là tôi đã biết mọi chuyện thì sợ rằng anh nghĩ tôi theo dõi, giám sát anh; nhưng nếu không nói ra, thì tôi như đang mang một gánh nặng ngàn cân trong lòng. Tôi thật sự rất yêu anh, thậm chí khi đặt giả thuyết rằng anh không yêu tôi mà chỉ dùng tôi để lấp đầy khoảng trống của cuộc tình cũ thì tôi vẫn yêu anh.

Tôi phải làm sao để giữ cho cuộc hôn nhân của mình đừng chao đảo trước cơn sóng ngầm có tên là "tình cũ" đây? 

Mang hận đàn bà vì hai lần bị vợ phản bội

19:29 |
Sự vô tình, lạnh lùng và thiếu trách nhiệm của người đàn bà ấy khiến tôi thấy ghê sợ, cũng từ đó tôi bắt đầu có cái nhìn khác về đàn bà hơn.

Cuộc hôn nhân đầu tiên của tôi cách đây 5 năm, lúc ấy tôi mới có 25 tuổi, tôi vội vã kết hôn với một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng mới chỉ tìm hiểu trong một thời gian ngắn. Tuổi trẻ hiếu thắng cũng với lối suy nghĩ giản đơn về hôn nhân gia đình, cùng với những nỗi lo toan cơm-áo-gạo-tiền, sự thiếu chín chắn của một người đàn ông, khiến cuộc hôn nhân của tôi nhanh chóng đổ vỡ.

Hai năm sau ngày cưới, vợ vội vã theo chân một người đàn ông khác giàu có hơn, để lại cho tôi bảo nỗi lo toan với cô con gái nhỏ hơn một tuổi. Lúc đó tôi đã vô cùng căm phẫn người đàn bà nỡ bỏ đứa con gái nhỏ của mình để chạy theo một người đàn ông khác. Trước lúc đi, cô ấy còn ném vào mặt tôi nhưng câu nói vô tình và miệt thị.

Sự vô tình, lạnh lùng và thiếu trách nhiệm của người đàn bà ấy khiến tôi thấy ghê sợ, cũng từ đó tôi bắt đầu sống nghiêm túc, chín chắn hơn và cũng có cái nhìn khác về đàn bà hơn. Một mình nuôi con quá nhỏ, tôi tưởng không thể cáng đáng nổi cả vai trò làm cha lẫn làm mẹ, chưa bao giờ tôi thấy cuộc đời mình lại thê thảm tới như vậy.

Cuộc hôn nhân đầu tiên đổ vỡ nhanh chóng, khiến tôi có cái nhìn dè dặt hơn trong tình yêu và cũng cẩn trọng hơn trong việc chọn phụ nữ, tôi thấy sợ và e ngại khi tiếp xúc với những cô gái xinh đẹp, ăn chơi đua đòi. Tôi chỉ muốn tìm một người phụ nữ phù hợp và có thể sẵn sàng đón nhận và yêu thương con mình.

man8-4197-1405905820.jpg
Ảnh minh họa: Thesalthub.

Rồi em là người đã khiến cho tôi có thêm niềm tin trở lại vào hôn nhân gia đình. Em không xinh đẹp, cũng không ăn chơi, áo quần, son phấn và hơn hết cô ấy thương và chăm sóc con gái tôi chu đáo, đó là tất cả những gì tôi mong muốn.

Lần nay, tôi tìm hiểu kỹ càng hơn, vì thế sau hơn một năm qua lại, tôi mới đi đến đám cưới với em. Những tưởng từ đây hạnh phúc sẽ mỉn cười với tôi, khi cô ấy là một người vợ đảm, một người mẹ dịu hiền. Ở cô ấy, tôi không có điều gì phải phàn nàn và lo lắng, cũng vì biết giá trị của hôn nhân gia đình, nên tôi rất tôn trọng và nhường nhịn vợ mình, tránh những mẫu thuẫn dù là nhỏ nhất.

Hôm đó, sinh nhật vợ, tôi cố ý về nhà bất ngờ giữa trưa, ghé vào tiệm hoa để mua tặng vợ nhân dịp sinh nhật của cô ấy, bất chợt tôi nhìn thấy một dáng dấp rất quen thuộc, sau một lúc tôi mới nhận ra đó là vợ mình, nhưng cô ấy đang tay trong tay với một người đàn ông bước vào một nhà hàng gần đó.

Tôi chạy đến và nhìn thấy hai người họ vẫn rất vui vẻ, thân mặt và đang cười đùa với nhau, lúc tôi bước vào, vợ tôi bất ngờ và mặt mày tái xanh. Khi về nhà, thay vì nói lời xin lỗi hay cầu xin tôi, vợ lại đưa tờ giấy ly hôn ra và bảo tôi ký. Cô ấy sẽ ra đi mà không cần gì cả...

Hoá ra người đàn ông đó là người yêu cũ của cô, hai người đã yêu nhau rất lâu, nhưng hai năm trước, anh ta đã rời quê hương và bỏ rơi cô, trong lúc đau khổ và tuyệt vọng, cô ấy đã gặp tôi. Thời điểm đó cô ấy cũng muốn bù đắp cho những đau khổ mà tôi từng hứng chịu giống như cô ấy... nhưng bây giờ anh ấy đã trở về và muốn nối lại tình xưa.

Tất cả những gì tôi nghe được giống như trong một bộ phim không tưởng vậy, tôi không thể tin nổi, tại sao cuộc đời tôi lại có thể trở thành bi kịch như vậy được. Rồi tôi chìm đắm trong rượu chè để quên tất cả, tôi căm ghét và hận tất cả đàn bà, những người đã phản bội, đã làm tôi đau khổ.

Nhìn lại cuộc đời mình, mới 30 tuổi, đã trải qua hai cuộc hôn nhân, tôi vẫn là kẻ trắng tay, tôi lại trở về nơi căn nhà cô đơn và lạnh lẽo. Đôi khi tôi tự nhắc mình sẽ không thể để cho bất cứ người đàn bà nào làm tổn thương mình, nhưng nỗi buồn khi nhìn con thiếu vắng sự chăm sóc của mẹ, tôi lại chạnh lòng. Tôi phải làm sao để thoát khỏi những suy nghĩ này? Tôi thực sự bế tắc. 

Nữ thạc sĩ mắc bệnh của "Kiều nữ Hải Dương"

20:42 |
Sinh ra trong gia đình bố mẹ đều là viên chức nhà nước, chị Ngà (tên nhân vật đã thay đổi) không nghĩ rằng mình lại bị một chứng bệnh "nghiện sex" khiến chị sống trong khốn khổ.

Qua bác sĩ giới thiệu của một bác sĩ ở Viện sức khỏe Tâm thần Quốc gia, chúng tôi tìm gặp chị Ngà (trú tại Tây Hồ, Hà Nội).

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa.
Chị Ngà đã điều trị bệnh tâm thần hơn hai năm nay. Đến giờ, sức khỏe của chị tạm ổn định. Chị đang nỗ lực chứng mình "tôi không bị điên" với mọi người.

Chị Ngà là chị cả trong gia đình có 4 chị em gái. So với các chị em gái của mình, Ngà được tiếng học giỏi và xinh gái từ bé. Học xong cấp 3, chị thi vào Đại học Thương Mại, sau đó chị học liên thông lấy bằng thạc sĩ chuyên ngành thương mại quốc tế.

Ngà kể học lớp 9 cô đã cao lớn nhất lớp. Vì dáng người cao, đôi khi khiến Ngà thiếu tự tin trước bạn bè. Có lúc, cô mong mình thấp hơn một chút. Ngà bắt đầu tò mò về chuyện người lớn từ đó. Lúc ấy, cô đã có nhu cầu và tự thủ dâm.

Năm 17 tuổi, Ngà đã quan hệ tình dục với người bạn trai hơn cô 3 tuổi. Tuổi mới lớn, Ngà luôn có cảm giác thèm chuyện ấy. Cô nghĩ rằng mình mới lớn nên như thế và bất cứ lúc nào Ngà cũng cần có chuyện ấy. Nhưng gia đình cơ bản, không cho phép Ngà sa chân vào các trò chơi trụy lạc. Cô luôn gằn mình giữa ranh giới văn hóa và nhu cầu cơ thể.

Ngày là sinh viên, Ngà yêu một người đàn ông hơn cô chục tuổi. Ngà luôn nghĩ mình phải tìm người đàn ông hơn tuổi, người ta có thể nuông chiều cô. Nhưng sau này, người đàn ông không chịu nổi ham muốn cao của Ngà, họ cũng bỏ cô đi.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa.
Cảm giác ấy, khiến Ngà bật khóc: "Cay đắng lắm chị ơi. Người ta bảo mình bệnh hoạn nên mới thế". Người yêu bỏ, Ngà quay ra trách ông trời, số phận sao cho cô một căn bệnh kỳ lạ.

Có đêm, Ngà nằm vật vã vì nhớ hơi đàn ông. Ngà thèm cảm giác được người nào đó vần vò. Cô tự thủ dâm nhưng mọi cảm xúc dường như không đủ khiến Ngà như nghẹt thở.

Để giải quyết cảm giác, cô lại mở máy tính xem phim, đọc truyện sex. Buổi tối, cô về phòng đóng cửa lại rồi vào phòng chát tìm người nào đó để nghe họ tán tỉnh và những lời làm tình qua mạng.

Phát điên vì bệnh khó nói

Trong khi bạn bè, chị em đều lập gia đình, Ngà vẫn đơn độc một mình. Hàng ngày, cô đi làm rồi lại về nhà đóng kín cửa. Bố mẹ và bạn bè ai cũng bảo Ngà kén chọn. Không ai biết rằng cô đang khốn khổ vì sinh lý cao. Mỗi lần muốn nói lời yêu với ai, Ngà cũng sợ người ta rời bỏ cô vì chuyện ấy.

Năm 32 tuổi, hai cô em gái lần lượt lên xe hoa, bố mẹ giục Ngà nên kết hôn cô đều lảng tránh chuyện ấy. Ngà bứt rứt vì mình không thể nói rõ bệnh của mình với mẹ, với gia đình và bạn bè. Cô sợ mọi người chê cười.

Ngà kể: "Bị bệnh gì chứ bệnh nghiện sex, mình sẽ chẳng bao giờ nhận được sự thông cảm với người khác". Cô quyết định tự "cai nghiện". Một đêm, hai đêm rồi ba đêm Ngà vật vã với cảm bốc hỏa trong người. Cô lao vào làm mọi việc khác như lau nhà, chạy thể dục. Mọi cố gắng của Ngà không chiến thắng được bản năng tự nhiên của cô.

Đêm đến, Ngà tự khóa điện thoại, máy tính để tránh những cơn dục vọng ảo thì cô phát ra những tiếng khóc, tiếng cười vô cớ. Ngà không hiểu vì sao mình lại cười rồi hát, rồi khóc như người say rượu. Khi cô cầm lọ hoa hay hộp phấn trang điểm ném thẳng vào gương đang soi mặt mình. Cô ghét bản thân mình và đã nhiều lần nghĩ đến cái chết. Áp lực cuộc sống và chuyện khó nói khiến Ngà thấy cuộc sống bí bách, ngột thở.

Thấy con lạ, gia đình Ngà nghĩ con gái bị ma ám nên mời thầy về làm lễ. Người thầy cúng lấy roi dâu đánh Ngà thâm tím chân tay nhưng cô vẫn không khỏi bệnh. Cuối cùng họ đưa cô vào bệnh viện. Khi đến viện thấy đàn ông, Ngà nhào vào ôm lấy họ mà không biết người ấy đáng tuổi cha mình. Ngà chỉ cần được ôm ai đó và được họ động chạm vào cơ thể của mình.

Bác sĩ N.V.D, người điều trị cho Ngà cho biết đây là chứng bệnh rối loạn tâm thần dạng hoang tưởng hưng cảm gây ra tình trạng rối loạn tại não bộ, dẫn tới sự bất ổn về tinh thần.

Bệnh mang tính chu kỳ tức là người bệnh có thể chuyển từ cảm xúc hưng phấn vui vẻ tột độ, ham muốn cao đột biến sang cảm xúc ức chế trầm cảm và ngược lại một cách nhanh chóng. Khi cơ thể không được thỏa mãn hưng phấn, Ngà cảm thấy ức chế, trầm cảm muốn tìm đến cái chết hay phá bĩnh để bớt căng thẳng đầu óc. 

"Đợi chàng chủ động có mà đến... thế kỉ sau"

20:36 |
Trơ chính là đối sách của nàng dành riêng để cưa trai "lạnh lùng băng giá" này. Đụng độ chàng trên một chuyến xe khách cuối tuần về quê, ngay giây phút đầu tiên nhìn thấy chàng, nàng đã nhận ra ngay. Chàng - " hotboy" đội tuyển học sinh giỏi Lý của tỉnh năm đó chứ còn ai vào đây nữa! Chàng đã cao hơn, "man" hơn nhưng khả năng khiến tim nàng đập điên cuồng thì vẫn như vậy.

Nàng và chàng cùng quê, chỉ khác huyện thôi. Năm ấy, nàng học đì đẹt nhất đội, nhan sắc thường thường bậc trung. Chàng còn nhớ được đứa con gái vô danh tiểu tốt như nàng mới lạ! Hồi đó, nàng có thích cũng chỉ nhìn từ xa, dám ho he gì đâu. Rồi tình cảm ấy cũng dần bị quên lãng với quá trình tốt nghiệp cấp 3, học Đại học và ra trường đi làm.

Thế mà bây giờ không hiểu sao, kể từ lúc nhìn thấy chàng trên xe, nàng bị bấn loạn. Và khi đầu còn chưa kịp nghĩ xem nên làm gì thì chân đã chạy ngay lên hàng ghế chàng ngồi, nàng chỉ vào chỗ trống cạnh chàng, ỏn ẻn: " Anh ơi, em ngồi ở đây được không ạ?". Cuộc sống đã dạy cho nàng một điều: nếu muốn thì hãy tìm cách giành lấy, tất nhiên là phải đàng hoàng, quang minh chính đại!

Chàng không trả lời nàng mà nhướng mắt nhìn khắp xe vẫn đầy chỗ trống, rồi liếc nàng đầy thắc mắc khiến nàng chột dạ. Cuối cùng tiếng "ừ" thốt ra từ miệng chàng khiến nàng mừng như bắt được vàng, vội ngồi ngay xuống. Quả này chàng xác định đi, đừng hòng thoát được "móng vuốt" của nàng. Trong có vài giây mà bao nhiêu cảnh tượng vui vẻ, hay ho đã kịp lướt qua trong đầu, nàng cố kìm mới không bật cười khanh khách.

Đợi chàng chủ động có mà đến... thế kỉ sau

Kể từ lúc nhìn thấy chàng trên xe, nàng bị bấn loạn (Ảnh minh họa).

Nhưng sự thực quá phũ phàng, mặc nàng hồ hởi, chàng cứ lạnh như tảng băng nghìn năm. Chàng biết thừa nàng là đồng hương, lại chỗ quen biết cũ nhưng chẳng hỏi han được câu nào. Thậm chí khi nàng chủ động "tấn công", chàng cũng chỉ: "ừ", "ờ", "thế à", "vậy sao", "ra thế", "không", "có"... Nàng có hoạt ngôn đến mấy mà vấp phải sự lạnh lùng này cũng phải khóc thét. Bao nhiêu nhuệ khí ban đầu tiêu tán hết sạch, nàng ngồi xị mặt ra, ấm ức nghĩ miên man đủ thứ. Và rồi ngủ mất tiêu lúc nào chẳng hay, khi tỉnh giấc thì chàng đã xuống xe từ đời nào rồi.

Về nhà, nàng lục tung tất cả mối quan hệ với thành viên đội tuyển ngày xưa. Cầm trong tay nick facebook của chàng, nàng mừng đến phát điên. Cỡ Columbus tìm ra châu Mỹ chắc cũng chỉ mừng đến vậy.

Nàng lập tức kết bạn trên facebook với chàng, nhưng chờ dài cổ, mấy ngày sau chàng mới đồng ý. Nàng vào đào xới "nhà" chàng, âm thầm mừng vui khi không thấy bóng hồng khả nghi nào lượn lờ cả. Lại vài ngày nữa mới rình được lúc chàng online, nàng chớp cơ hội vào chào chàng: " Hi anh! Em là Q. đây, hôm trước mình gặp nhau trên xe khách đó!". Đến tận mấy ngày sau vẫn không trả lời. Nàng tức xì khói!

Nàng lại huy động mọi nguồn lực, cuối cùng xin được số điện thoại của chàng. Ngóng chàng trên facebook thì nàng thành Tô Thị mất. Nàng tự nhủ, với kiểu người lạnh lùng băng giá như chàng thì không " cọc đi tìm trâu" không được. Đợi chàng chủ động có mà đến mùa quýt thế kỉ sau.

Nàng mang cái mác đồng hương ra, bịa đại một lí do nhờ vả chàng, cuối cùng cũng là muốn mời chàng bữa café. Tin nhắn gửi đi mà tận nửa ngày sau chàng mới trả lời: "Được!". Đúng là siêu lạnh lùng! Nàng quyết định dứt điểm: " Anh gửi địa chỉ nhà đây, tối nay em qua đón!".

Sau tin nhắn quá "man" như thế lại là nguyên nửa ngày cái điện thoại của nàng nằm không động đậy. Nàng sợ chàng hãi quá chạy luôn, nhưng cuối ngày chàng cũng nhắn lại: "Ok!". Vẫn coi lời nói là vàng ngọc như thế, nhưng thôi cũng là thành công "tập 1". Nàng mơ đến một buổi hẹn cafe lãng mạn, tiếng nhạc du dương, rồi cười nói đủ thứ rồi ngượng ngùng chở nhau về. Nhưng tình không như là thơ, "tập 2" của nàng với chàng rất "chuối" và chán.

Trên đường đi, chàng im, nàng cố bắt chuyện nhưng vẫn chỉ "ừ", "à", "á", "ố" như hôm trước không hơn không kém. Chàng tấp vào một quán nước ven đường, với lí do: ở đây cho thoải mái. Khung cảnh lãng mạn nàng mơ tưởng vỡ tan như bong bóng xà phòng. Rồi nói chuyện cũng chỉ xoay quanh cái vấn đề nàng nhờ, nói hết chuyện chàng thản nhiên "đuổi" nàng: " Em về trước đi, tí nữa anh bắt taxi về!". Nàng lặng lẽ ra về, trong bụng đầy nỗi ấm ức không tên. Về đến nhà, nàng không cam tâm, nhắn tin thông báo đã về, chàng trả lời: " Ok!". Vẫn cái kiểu lạnh lùng và kiệm lời phát ghét.

Đợi chàng chủ động có mà đến... thế kỉ sau

Nàng tự nhủ, với kiểu người lạnh lùng băng giá như chàng thì không "cọc đi tìm trâu" không được (Ảnh minh họa).

Sau cái vụ café thảm hại ấy, nàng và chàng có nhắn tin qua lại nhưng 100% là nàng nhắn trước và lâu lâu sau chàng mới nhắn lại. Một tuần nàng đều đặn 2 lần nói: " Mai mình đi chơi nhé!", nhưng dăm ba bận chàng mới nhận lời một lần. Một tuần nàng "nhắc nhở" chàng bằng tin nhắn: " Anh phải là của em! Hãy đợi đấy!", và chàng thường không trả lời. Nghe có vẻ "mặt dầy" quá nhỉ, nhưng trơ chính là đối sách của nàng dành riêng để cưa trai "lạnh lùng băng giá" này mà.

Cứ như thế, nàng bị từ chối số lần không đếm được thì cũng tới đêm Noel. Chiều chiều trên công ty nàng nhắn cho chàng: " Anh, tối nay anh đi chơi với ai?". Nàng đã chuẩn bị tâm lí mang nguyên cái tâm trạng bị từ chối đón Giáng sinh rồi. Không ngờ chàng trả lời ngay - một chuyện lạ: " Chẳng đi với ai cả!". Nàng mừng thầm, được đà tiến tới: " Thế ở nhà em qua đón, đi với em!". Gửi đi mới nghĩ mình có bạo miệng quá không, nhưng chừng nửa tiếng sau, nhận lại cái tin "Ok" ngắn ngủn của chàng, nàng mừng phát khóc.

Đi dạo, chàng vừa đi vừa đút tay túi quần, ai đời đi cả đoạn đường mà cứ mạnh đứa nào đứa nấy đi. Nàng bực mình: " Anh chẳng lịch sự gì cả, đi dạo mà tay ai người ấy nắm thế à?". Nói xong túm lấy tay chàng nắm luôn. Chàng hơi giật mình nhưng không giằng ra. Nàng đắc thắng cười thầm, khoái chí nhìn vẻ mặt chàng rõ đang ngượng nghịu nhưng còn cố tỏ ra nghiêm nghiêm lạnh lùng.

Lúc dắt xe ra về, nàng túm chàng lại, lấy khăn choàng lên cổ cho chàng, thỏ thẻ: " Anh đèo nên lạnh hơn, anh quàng đi!". Nhìn vẻ lúng túng đáng yêu của chàng, nàng sung sướng âm ỉ trong bụng. Đến nhà chàng, 2 đứa dựng xe trước cửa, nàng đánh liều thơm một cái vào má chàng, tạm biệt kiểu Tây ấy mà. Sau 30 giây ngỡ ngàng, chàng đã làm một hành động không giống chàng chút nào: kéo nàng lại hôn lên môi nàng.

Tối đó, chàng quay xe đưa nàng về nhà rồi tự bắt taxi về. Cũng tối đó, khi nàng nhắn: " Em thích anh!". Lần đầu tiên chàng đã trả lời: " Ừ!".

Kể từ ấy, anh chàng lạnh lùng đã bị nàng nắm trong lòng bàn tay. Và tới nay đã sắp 2 năm nàng trói được chàng rồi. Nhìn cậu con trai mấy tháng ngủ ngoan như cún con, cả ngày chả mấy khi quấy khóc, nàng lại lo lắng không biết sau này có "băng giá" giống bố nó không.

Nàng tự nhủ, với kiểu người lạnh lùng băng giá như chàng thì không "cọc đi tìm trâu" không được. Đợi chàng chủ động có mà đến mùa quýt thế kỉ sau.

6 điều phụ nữ làm dễ khiến đàn ông bực bội

20:32 |
Thử xem bạn có hay làm chàng bực bội khi thường xuyên mắc phải một trong những điều dưới đây không nhé.

1. Chỉ trích chàng

" Tôi làm gì cũng bị vợ chỉ trích, từ việc rửa vài chiếc chén bát cho đến mua một đôi giày mới. Có lẽ trong mắt vợ, không việc gì làm khiến cô ấy hài lòng cả" - Nguyễn Tuấn, 38 tuổi, nhân viên thiết kế công trình, chia sẻ.

Hầu hết đàn ông thích nghĩ rằng họ đang làm tốt hoặc có tiến bộ trong việc nào đó. Những lời chỉ trích tấn công trực tiếp vào lòng tự trọng của cánh mày râu, biến anh ta trở thành kẻ phòng thủ và có khả năng họ sẽ không muốn làm gì giúp vợ nữa.

Nếu việc chàng làm thực sự "có vấn đề", thay vì chê bai trực tiếp hay tỏ thái độ không bằng lòng, hãy khéo léo dùng lời nhẹ nhàng nói với chàng. Một câu nói tình cảm như "Anh ơi, em thích anh làm thế này hơn này" vừa khiến chàng nhìn ra cách làm đúng mà không khiến anh ấy bị chạm đến lòng tự ái. Trái lại, lớn tiếng chỉ trích chàng: "Có thế mà không biết làm, anh chẳng được tích sự gì cả!" hay nói với chàng bằng giọng điệu của người bề trên, hiểu biết hơn như: "Nhìn em đây này, làm thế này mới đúng chứ!" sẽ khiến anh ấy bực bội, phẫn nộ với bạn.

2. Ưu tiên cho con, không quan tâm đến chồng

" Từ ngày có con, trong đầu vợ tôi chỉ có mình con mà thôi. Tôi không chỉ bị ra rìa mà đến những nhu cầu tối thiểu như ăn uống, ngủ nghỉ vợ cũng chẳng còn đoái hoài đến tôi nữa..." - Trần Việt Chiến, 30 tuổi, kỹ sư điện, cho biết.

Cũng giống như phụ nữ, đàn ông mong có con để căn nhà thêm vui vẻ, song họ không nghĩ chuyện con cái lại chiếm đến 110% thời gian, năng lượng, mối quan tâm của vợ. Vì có con mà cuộc sống gia đình đảo lộn, hơn ai hết họ là người cảm nhận được sự thiên vị của vợ khi chỉ tập trung vào con mà quên mất chồng. Tất nhiên, người chồng nào cũng biết đó là việc tốt nhưng họ đôi lúc họ vẫn không tránh khỏi bực bội vì mình giống như người thừa giữa vợ và con.

Duy trì sự cân bằng trong cuộc sống gia đình, cụ thể là mối quan hệ với chồng, với con là việc quan trọng để hôn nhân hạnh phúc. Không nên chỉ chăm chăm để mắt tới con mà quên mất chồng. Bớt một chút thời gian ở bên con, kéo chồng cùng bạn chăm sóc con cái là "chiến thuật" các bà vợ nên áp dụng. Khi bạn ra khỏi nhà, bạn âu yếm con thì cũng đồng thời không quên chào tạm biệt chồng. Khi bạn hỏi "Con muốn ăn gì thế?", bạn cũng cần hỏi xem chồng thích món gì cho bữa tối nay...

6 điều phụ nữ làm dễ khiến đàn ông bực bội 1

Nhắc đi nhắc lại chuyện cũ, nhất là những mâu thuẫn cũ ảnh hưởng xấu đến cả hai người trong mối quan hệ (Ảnh minh họa).

3. Nói xấu chồng với người khác

" Không gì làm tôi dễ phát điên hơn là khi nghe vợ xì xào phàn nàn về tôi với bạn bè hoặc một người nào đó" - Hoàng Minh, 28 tuổi, nhân viên kinh doanh, cho biết.

Đàn ông vốn ghét những lời chỉ trích, và họ càng bực bội hơn khi bị chỉ trích sau lưng. Chồng bạn sẽ cảm thấy mất niềm tin, mất sự kết nối và nghĩ mình đang bị vợ coi như một đứa trẻ khi biết vợ phàn nàn với người khác về mình. Ngoài ra, đàn ông còn nghĩ mình đang bị vợ hạ thấp phẩm giá - điều cực nguy hiểm cho mối quan hệ vợ chồng.

Các chuyên gia tâm lý khuyên rằng, với phụ nữ, muốn cuộc sống gia đình êm ấm họ luôn cần biết đến hai chữ "nhẫn nhịn". Khi chồng làm một việc tốt, có nhiều phẩm chất tốt, bạn công khai khen ngợi chồng trước mặt bạn bè, người thân. Điều đó khiến chồng bạn hãnh diện về vợ. Trái lại, không gì dễ hủy hoại tinh thần người đàn ông hơn việc bị vợ "bôi tro trát trấu" trước mặt thiên hạ. Vậy nên, có gì khúc mắc, nên thẳng thắn nói với chồng thay vì nói xấu sau lưng.

4. Tỏ thái độ không hài lòng về "chuyện ấy"

" Hơn một lần tôi đã cố gắng ngồi lại với vợ để nói về chuyện chăn gối giúp tìm ra tiếng nói chung giữa hai vợ chồng, để cuộc sống vợ chồng hạnh phúc hơn, vậy mà rốt cục tất cả đều kết thúc bằng cãi vã" - Nguyễn Nam, 31 tuổi, kĩ sư phần mềm.

Sex là một chủ đề nhạy cảm nên nói chuyện về điều này không phải dễ dàng. Hơn thế nữa, khi nhu cầu không được đáp ứng, người đàn ông dễ bực bội và khi ý định muốn cải thiện đời sống chăn gối bị vợ gạt phăng đi, họ càng trở nên bất mãn.

Là một người phụ nữ, bạn nên đón nhận mọi gợi ý của chàng khi muốn tâm tình về "chuyện ấy". Hãy bắt đầu câu chuyện giữa hai vợ chồng bằng cách tập trung vào những gì chàng thu hút bạn nhất, khen ngợi những điều chàng làm bạn hạnh phúc... Tiếp đó mới nên góp ý với chàng những mặt bạn chưa hài lòng. Đàn ông luôn sẵn lòng lắng nghe bạn nói những điều bạn mong muốn ở chàng. Có như thế, cuộc sống gối chăn mới hòa hợp.

5. Nhắc đi nhắc lại chuyện cũ

" Mỗi khi cãi nhau, vợ tôi luôn mang những chuyện đã xảy ra trong quá khứ để đay nghiến, dày vò tôi. Cô ấy coi đó như điểm yếu của tôi vậy", Phi Long - 33 tuổi, kinh doanh tự do, tâm sự.

Nhắc đi nhắc lại chuyện cũ, nhất là những mâu thuẫn cũ ảnh hưởng xấu đến cả hai người trong mối quan hệ. Với đàn ông, họ không muốn nghe thêm một lần nào chuyện cũ, còn với phụ nữ, nhắc lại chuyện cũ chỉ khiến bạn thêm đau lòng. Nếu bạn không thể quên đi lỗi lầm cũ của chàng thì ít nhất bạn cũng không được nhắc đến nó khi hai người đang xảy ra mâu thuẫn. Chỉ tập trung vào điều hiện tại bạn đang phiền lòng chứ không phải kể lể những sai lầm quá khứ, dù đó là sai lầm từ phía bạn hay phía chàng.

Tha thứ là liều thuốc cần thiết cho mọi mói quan hệ. Khi bạn giải thoát suy nghĩ của mình khỏi các lỗi lầm đã xảy ra trong quá khứ, bạn sẽ thấy đầu óc nhẹ nhõm, thanh thản hơn. Đồng thời, nó giúp chàng ít có khả năng mắc lại những sai lầm cũ.

6. Lên kế hoạch không hỏi ý kiến chàng

" Tôi không thể chấp nhận được việc bị vợ 'qua mặt'" - Sơn Nguyễn, 30 tuổi, chuyên viên nhà nước, cho biết.

Đàn ông thích một người vợ độc lập nhưng họ lại dễ dàng bực bội nếu như tiếng nói của họ không được coi trọng. Không bàn bạn với chồng trước khi đưa ra các quyết định khiến cho chàng có cảm giác mình bị coi thường.

Lời khuyên dành cho các bà vợ là mọi quyết định đều cần có sự thông qua của chồng. Dù có những việc mà bạn cho rằng chồng sẽ chẳng có ý kiến gì đâu nhưng trước khi quyết định, bạn vẫn nên nói cho anh ấy biết để bày tỏ sự tôn trọng chồng, để chồng hiểu rằng bạn luôn quan tâm đến cảm xúc, nhu cầu của chồng.

Oral sex và nguy cơ rước bệnh

20:30 |
Oral sex còn gọi là tình dục đường miệng hay khẩu giao, là hình thức quan hệ tình dục (QHTD) có sử dụng miệng tiếp xúc với các cơ quan sinh dục.

Oral sex và nguy cơ rước bệnh

Ngày nay, oral sex chẳng còn xa lạ trong đời sống tình dục. Oral sex không chỉ thịnh hành trong giới trẻ, những cặp vợ chồng trung niên bắt đầu gặp các trục trặc với chuyện chăn gối như khô âm đạo hay xuất tinh sớm cũng tìm đến oral sex như một cứu cánh nhằm tìm kiếm cảm xúc mới lạ.

Giới đồng tính cũng chọn kiểu yêu này để làm hài lòng nhau do mang lại nhiều khoái cảm. Cũng có những suy nghĩ cho rằng, oral sex an toàn và không để lại hậu họa về sau.

Tuy nhiên, theo các bác sĩ chuyên khoa, oral sex chưa bao giờ là phương án an toàn, nếu không được bảo vệ, nó có thể khiến miệng và bộ phận sinh dục nhiễm và mắc nhiều bệnh hơn. Thực chất oral sex chỉ có thể phòng tránh việc mang thai ngoài ý muốn chứ không thể ngăn ngừa sự lây lan của các căn bệnh lây qua đường tình dục.

Nguy cơ nhiễm bệnh do oral sex

Tình dục miệng có thể lây lan các loại bệnh như quan hệ đường âm đạo. Hơn nữa, bệnh và vùng miệng có thể nhiễm ngược virut, vi khuẩn từ cơ quan sinh dục.

Tất nhiên, không phải cứ oral sex là bạn sẽ bị lây bệnh tình dục, bạn chỉ bị lây bệnh nếu bạn tình mắc bệnh và bộ phận sinh dục hoặc cổ họng của bạn đang có những vết trầy xước nhỏ hoặc vết thương hở.

Tuy nhiên, khi oral sex, âm đạo và dương vật rất dễ bị tổn thương do những ma sát của răng, chính vì vậy khả năng lây càng cao. Các bệnh dễ mắc nhất là:

Nhiễm HPV và nguy cơ ung thư: HPV (Human Papilloma Virus - virut gây u nhú ở người) là một virut rất nguy hiểm, chúng lây truyền khá nhanh và được biết đến như là một trong những nguyên nhân gây mụn cóc sinh dục hoặc ung thư cổ tử cung.

Nếu bạn oral sex với bạn tình có sẵn HPV trong miệng, bạn sẽ nhiễm HPV và ngược lại, họng cũng nhiễm HPV từ cơ quan sinh dục.

Như mọi loại virut khác, không phải ai mắc virut HPV cũng bị ung thư, chỉ những người có thể trạng yếu, thường xuyên bị stress, hệ miễn dịch suy yếu, khiến virut HPV phát triển thành bệnh ung thư tử cung hoặc ung thư vòm họng.

Nhiễm bệnh tình dục ở miệng: Khi bị nhiễm bệnh tình dục ở miệng, rất nhiều người có những triệu chứng sau đây: phát ban, mẩn đỏ, lở loét... ở trong khoang miệng. Gặp khó khăn trong việc nuốt. Ho ra máu, khàn giọng. Có khối u trong má hoặc ở cổ...

Ngoài ra. nếu thấy các triệu chứng như hôi miệng trầm trọng, cổ họng hay bị đau, ngứa rát... thì bạn nên đi khám sớm để được bác sĩ chẩn đoán bệnh tốt nhất.

Bệnh giang mai: Đây là chứng bệnh đặc biệt nghiêm trọng với tình dục miệng. Theo thống kê của các nhà khoa học Hoa Kỳ, có đến 15% số bạn trẻ nước này mắc phải giang mai qua oral sex. Bệnh này thường phát triển không có dấu hiệu rõ ràng nên khả năng phát hiện sớm rất khó.

Bệnh mụn rộp: Quan hệ đường âm đạo và đường miệng đều có khả năng lây nhiễm hai loại virut mụn rộp cơ bản là HSV1 và HSV2. Tuy nhiên, oral sex có nguy cơ lây lan virut mụn rộp nhanh và rộng hơn, kể cả trong giai đoạn ủ bệnh.

Nhiễm HIV: Mặc dù quan hệ bằng miệng an toàn hơn so với quan hệ qua âm đạo hoặc hậu môn nhưng nguy cơ lây nhiễm căn bệnh thế kỷ này vẫn khá cao do oral sex.

Viêm gan B: Virut viêm gan B rất dễ lây lan qua tình dục miệng. Khi đã mắc phải virut viêm gan B từ bạn tình, bạn cũng có nguy cơ mắc cả viêm gan A.

Tổn thương vùng kín: Khi oral sex, do quá ngẫu hứng mà bạn có những hành động quá mạnh, khiến răng và môi tiếp xúc một cách thô bạo tới vùng kín gây nên những tổn thương.

"Cô bé", "cậu bé" có thể bị chảy máu, ngứa, nổi mẩn đỏ, dễ dẫn tới nhiễm khuẩn. Khi vùng kín bị tổn thương, những vi khuẩn sẵn có, cư trú ở cổ họng, trong khoang miệng sẽ nhanh chóng thâm nhập và gây nên những bệnh phụ khoa ở cả nam và nữ.

Làm gì để oral sex an toàn?

Để oral sex an toàn, cần tránh quan hệ với bạn tình khi có dấu hiệu bất thường ở bộ phận sinh dục như rạn da, mụn nhọt, lở loét...

Nếu trong miệng có vết thương hở, thì không nên thử oral sex vì nguy cơ lây truyền bệnh rất cao. Nên sử dụng bao cao su hoặc màng chắn miệng. Các chuyên gia gợi ý cho bạn những loại bao cao su hoặc màng chắn miệng có hương thơm sẽ kích thích giao hợp.

Bạn cũng nên thật nhẹ nhàng trong giao hợp bằng miệng. Rửa tay và bộ phận sinh dục thật sạch trước và sau khi oral sex sẽ giúp giảm nguy cơ nhiễm khuẩn và mắc các bệnh liên quan.

Khi oral sex, nam giới nên tránh việc xuất tinh trong miệng bởi nó giúp tránh nguy cơ lây lan bệnh. Sau khi oral sex, không nên đánh răng ngay bởi khi nướu hoặc lợi bị tổn thương, virut sẽ dễ dàng xâm nhập. Chỉ nên oral sex với người mà bạn tin tưởng, không nên quan hệ với nhiều bạn tình. 

Giật mình với thú vui trao đổi "phi công" của các quý bà hồi xuân

20:27 |
Nhằm thỏa mãn nhu cầu của tuổi hồi xuân, nhiều quý bà lập thành nhóm hội để trao đổi "phi công" để tìm sự mới lạ.  "Ngựa chiến" thì được giữ lại, còn những "chiến binh" bại trận bị gạt ra khỏi cuộc chơi. 

Hám trao đổi phi công, nhiều kẻ đi săn ngã ngựa
Rượu vào lời ra, Hải "gãi" (23 tuổi, ngụ quận Tân Bình, TP.HCM) nghiến răng chửi thề kể lại việc bị tình nhân già vứt cục tiền vào mặt và gạt ra khỏi cuộc chơi. Hải cho biết, trước đây qua những lần lui tới chốn đèn mờ, gã cặp với một "chuyên cơ" xấp xỉ tuổi mẹ mình.

Qua thời gian bị vắt kiệt sức, nhận thấy Hải không còn được như mong đợi, quý bà này đưa Hải cùng một số "phi công" khác vào ma trận mới, xem Hải như món hàng trao đổi với bạn bè... Sau những tháng ngày vùi thân trong nhục dục, tay chơi này bị kiệt sức nằm viện cả tuần và mắc phải căn bệnh yếu sinh lý vì quá lạm dụng thuốc kích thích...

Giật mình với thú vui trao đổi phi công của các quý bà hồi xuân

Chốn đèn mờ là cánh cửa đưa quý bà và trai trẻ đến với nhau.

Cũng như Hải, Nhu "mu" (24 tuổi, ngụ quận 1, TP.HCM), được gắn biệt danh là "kẻ chiến bại" trong chốn tình trường. Nhu còn được đám choai choai chuyên đi săn gái nhà lành suy tôn là cao thủ có số má với những phi vụ lừa tình các mỹ nhân ở tuổi trăng tròn.

Nhìn bề ngoài của Nhu, phải công nhận, trời phú cho tay chơi này gương mặt quá điển trai, chiều cao lý tưởng và tài ăn nói lém lỉnh nên chuyện nhiều mỹ nhân chết mê chết mệt với gã là điều dễ hiểu. Trong một lần lân la tìm đến chốn dành riêng cho quý bà luống tuổi ở quận 1, TP.HCM uống rượu, Nhu lọt vào mắt xanh một "máy bay" thuộc hàng đại gia đang kinh doanh trong lĩnh vực nhà hàng khách sạn.

Không để tình già thất vọng, bao nhiêu chiến tích kinh nghiệm Nhu đều đem ra phục vụ để tình nhân hài lòng, đổi lại, Nhu được bà này chăm sóc từng li từng tí.

Gần 4 tháng ở chung, được ăn ngon mặc đẹp nhưng dính vào trò phục vụ nhiều người cùng lúc, Nhu bị kiệt sức phải đi cấp cứu. Nằm trên giường bệnh, nhìn mẹ già đút từng thìa cháo, Nhu mới tỉnh ngộ, biết mình chỉ là vật mua vui trong cuộc chơi tình ái của đám quý bà đổ đốn.

Dám "bắt cá hai tay", "phi công" bị đánh ghen tơi tả

Những cuộc hẹn hò, qua lại giữa các cặp đôi đũa lệch chỉ nhằm thỏa mãn nhu cầu về tình, tiền. Một việc xảy ra cách đây đã hơn 2 tháng nhưng nhiều "thợ săn" ở sàn nhảy S. quận 10 vẫn còn xì xầm bàn tán về chuyện tên Bảo "cháy" (20 tuổi) quê Phú Yên, hiện sinh viên năm 3 Trường Đại học Kinh tế TP.HCM bị người tình già đánh ghen dã man ngay dưới sàn nhảy.

Giật mình với thú vui trao đổi

Dưới sàn nhảy này, gã trai bao Bảo "cháy" từng bị tình già đánh ghen, lột sạch mỹ trang, quần áo hàng hiệu.

Những ngày cuối tuần, Bảo cùng quí bà tên Thảo (43 tuổi, ngụ quận 1, TP.HCM) tình tứ trên chiếc siêu xe Jaguar XJL mới cóng đến sàn nhảy nhót. Từ ngày lọt vào mắt người tình già đại gia, Bảo được cung cấp tiền bạc tiêu xài thỏa thuê. Thấy việc đào mỏ dễ dàng, Bảo tiếp tục lân la đến các tụ điểm ăn chơi về đêm ở quận 5 và hẹn hò với một quý bà khác.

Phát hiện "hàng độc quyền" của mình sa ngã vào tay kẻ khác, bà Thảo thuê thám tử theo dõi rồi đến tận sàn nhảy dằn mặt đối thủ và "trừng trị" người tình trẻ bằng cách tát liên tục vào mặt Bảo. Dưới ánh đèn chớp nháy, từng món đồ trang sức đắt tiền Bảo đeo trên người bị bà Thảo lệnh cho đàn em lột sạch, ngay cả chiếc quần Jean hàng hiệu Bảo đang bận cũng bị bà này đích thân dùng kéo cắt nham nhở...

Mới nghe qua, "kép" của quý bà nạ dòng ở nhà lầu, lái xe hơi đi dạo mát khiến nhiều người bỡ ngỡ, nhưng đó là chuyện rất đỗi bình thường. Để khai thác điểm yếu của quý bà, đám trai bao dựng lên kịch bản moi tiền rất chuyên nghiệp.

Trước khi đến chốn đèn mờ, những gã trai tơ đi học nhảy, khiêu vũ... đến mức điêu luyện. Bởi vì nhảy đẹp là vũ khí hàng đầu để chinh phục đám quý bà. "Con mồi" của các gã trai bao thường là những quý bà hồi xuân kém nhan sắc.

Ngày tàn...
Khi đã ưng ý "chọn mặt gửi tình", nhiều quý bà không ngại vung tiền chu cấp cho "kép trẻ" tiêu xài. Nhiều bà đầm già còn chiều chuộng người tình trẻ đến mức thuê ô tô, nhà lầu sang trọng để dễ bề hẹn hò, làm chốn ăn chơi hưởng lạc. Đến khi chồng con phát hiện, sự thật bị phơi bày, nhiều gia đình quý bà rơi vào cảnh tán gia bại sản, nhân cách lụi tàn, lương tâm bị hủy hoại, bạn bè hàng xóm dị nghị cười chê, nhiều bà phải tìm đến cái chết để rửa sạch tiếng đời.

Những ngày qua, người dân ở KP3 thuộc một phường ở quận Tân Bình không ngớt bàn tán về việc bà My (56 tuổi) bị chồng theo dõi bắt tại trận khi đang "mây mưa" với tình trẻ trong căn nhà mà bà bỏ tiền thuê riêng cho gã "phi công" này. Vợ chồng bà My là nhân viên công chức về hưu, hiện có 3 đứa con đang định cư ở nước ngoài, mỗi tháng các con gửi nhiều tiền về cho cha mẹ an dưỡng tuổi già.

Có tiền mà thời gian lại nhàn rỗi, bà My tìm tới sàn nhảy để mong kéo lại thời son trẻ. Sau những đêm nhảy nhót, say khướt men nồng, bà đã ngã vào vòng tay của gã "trai bao" mặt búng ra sữa. Cứ thế tiền bạc của con gửi về cùng tiền lương hưu hai vợ chồng mỗi tháng thi nhau chui vào túi người tình. Đến khi ông chồng tội nghiệp bắt quả tang thì bà mới thú thật là còn vay, mượn bạn bè gần 200 triệu đồng nữa để nuôi nhân tình.

Không chỉ riêng bà My, mà khi sự thật được phơi bày, nhiều quý bà đến đường cùng đã tìm đến cái chết để rửa sạch tiếng đời. Vợ chồng ông Nguyễn Văn Chúc (58 tuổi), sống ngụ cư trên ghe gỗ gần cầu Bình Lợi 1 từng cứu, vớt hàng trăm người nhảy cầu tự tử, trong đó không ít phụ nữ liên quan tới tình tiền.

Giật mình với thú vui trao đổi

Ông Nguyễn Văn Chúc đang vớt xác một phụ nữ nhảy cầu tự tử.

Tháng 5 vừa qua, trong lúc đi giăng lưới về, ông nghe những người tham gia giao thông trên cầu Bình Lợi 1 truy hô: "Cứu...cứu... có người nhảy cầu tự tử", ngay lập tức ông cho ghe máy lao đến và vớt được người phụ nữ độ ngoài 40 tuổi.

Sau khi được bà Hinh (vợ ông Chúc) đưa quần áo mặc tạm, người phụ nữ này rưng rức ôm mặt khóc, bà cho biết bà sống ở quận 3, TP.HCM, chồng bà vốn kĩ sư xây dựng, trong lúc khảo sát thi công công trình bị té chấn thương cột sống dẫn đến bị liệt cả người.

thiếu thốn tình cảm nên bà cặp với cậu hàng xóm nhỏ hơn 10 tuổi để giải quyết nhu cầu. Khi gia đình phát hiện ra thì cái thai gần 3 tháng đang tượng hình, dị nghị cười chê từ bà con hàng xóm, bế tắc nên bà tìm đến cái chết để rửa nhục. 

Lời khuyên của cô gái giảm 24 kg trong 3 tháng

19:26 |
Câu chuyện của Nguyễn Thị Thanh Thảo, sinh viên khoa Du lịch, ĐH Huế khiến nhiều người bất ngờ. Chỉ trong 3 tháng, cô đã giảm 24 kg (trung bình mỗi tháng 8 kg).

Thảo cho biết, bản thân được liệt vào dạng mập từ nhỏ đến lớn. Khi vào đại học, tâm lý thoải mái nên ăn uống nhiều hơn và dần... phát phì. Đến cuối năm 2013, cân nặng của Thảo đạt 73 kg. Với chiều cao 1,62 m, trông cô bạn lúc này mập hơn rất nhiều so với sức tưởng tượng của bản thân và gia đình. Việc di chuyển và tham gia các hoạt động trên lớp cũng gặp nhiều khó khăn.

"Giai đoạn này thật sự khó khăn! Khoảng giữa tháng 1, mình quyết tâm phải ốm lại, ốm không phải để người ta thích mình mà để người ta biết là khi mình đẹp hơn, mình cũng chẳng cần đến họ. Giờ nghĩ lại mới thấy, suy nghĩ lúc đó của mình thật nông cạn và ấu trĩ, vì chỉ muốn trả thù những người đã nói xấu và chê bai mình mà quyết tâm giảm cân bằng được" - cô tâm sự.

Lời khuyên của cô gái giảm 24 kg trong 3 tháng

Thanh Thảo từng rất khổ sở vì thân hình nặng nề của mình. Sau khi giảm cân thành công, ngồi ngẫm lại, thấy mình đã nhìn nhận sai, Thảo ý thức được việc ngoại hình mập lên không phải là cái tội mà sai lầm lớn nhất là không quan tâm đến bản thân nhiều hơn. Cũng từ đó, Thảo bắt đầu chăm chút hơn cho ngoại hình, việc giảm xuống còn 49 kg là động lực để cô nàng thay đổi tác phong trong công việc và học tập.

"Khi ốm lại, mình thấy tâm hồn nhẹ nhõm hơn, không còn hận thù, không phải khổ tâm đau đầu vì bị người khác nói này nói kia. Giờ ở quê ai cũng nhắc đến mình, họ ngưỡng mộ vì có ý chí, có nghị lực. Thời gian tới, mình sẽ tập trung cho việc học và kinh doanh" - Thanh Thảo chia sẻ.

Nói về bí quyết giảm cân của mình, Thảo cho biết, cô có nhờ đến sự trợ giúp của thực phẩm chức năng, ăn nhiều trái cây, hạn chế ăn tinh bột và đồ ngọt, 3 tháng liền không ăn hạt cơm nào. Không tập thể dục nên Thảo tình nguyện làm chân chạy bàn cho nhà hàng của mẹ, đúng dịp Tết nên Thảo làm việc không biết mệt mỏi là gì.

Lời khuyên của cô gái giảm 24 kg trong 3 tháng

Với vóc dáng thon gọn, Thanh Thảo tự tin làm những công việc mình thích. Thảo tâm sự: "Trước khi giảm cân, mình đã tìm hiểu rất kĩ các phương pháp. Gì chứ tuyệt thực là mình không đồng ý rồi. Nó thiếu khoa học, không duy trì được lâu dài. Bản thân mình còn phải đi học và nếu để cơ thể trong tình trạng thiếu chất thì mình sẽ không thể hoàn thành việc học ở trường".

Cô quyết định sẽ duy trì cân nặng 49kg vì cho rằng như thế là phù hợp với chiều cao hiện tại. Thanh Thảo cũng gửi gắm lời nhắn đến các bạn nữ có ý định giảm cân rằng: "Không có gì là không thể, đừng đổ lỗi cho số phận, đừng tự an ủi bản thân mình bằng cách chấp nhận. Không ai yêu thương mình hơn chính bản thân mình". 

Tâm sự buồn của nữ sinh mang thai với thầy giáo

19:01 |
Dũng cảm chia sẻ sự bất hạnh của cuộc đời mình, cô gái giàu nghị lực phải khiến nhiều người bật khóc.


Ảnh minh họa. Ảnh minh họa
"Chào các bạn, tôi là một K50. Hôm nay tôi mới đủ can đảm chia sẻ về câu chuyện của cuộc đời mình. Mong những bạn gái, những ai đang lầm đường có thể một lần nhìn lại mà ra quyết định đúng đắn hơn".

Tôi đã từng là một đứa con ngoan, trò giỏi, được thầy cô yêu mến, bạn bè nể phục và bố mẹ thì hết sức chiều chuộng. Tôi ưa nhìn, năng động, lại luôn vui vẻ lạc quan. Từ bé đến lớn tôi luôn được bảo bọc kĩ lưỡng nên chẳng biết đến vất vả là gì. Có lẽ chính vì cuộc sống quá xuôi chèo mát mái ấy mà tôi cứ ảo tưởng cho mình là giỏi giang bản lĩnh lắm.

Sóng gió chỉ đến và thử thách cái bản lĩnh kém cỏi ấy của tô khi tôi bắt đầu lên lớp 9. Gia đình gặp biến cố lớn, bố mẹ và anh chị buộc phải vào Sài Gòn sinh sống, để tôi một mình ở nhà với ông bà một thời gian rồi chuyển vào sau.

Cuộc sống cũng không có gì đáng nói nếu tôi không gặp người đó. Khi ấy anh là thầy giáo trẻ mới chuyển về trường cấp 3 của tôi công tác, phụ trách ngay lớp tôi.

Tôi là lớp trưởng nên thường xuyên trao đổi với thầy về nhiều việc. Tôi quý thầy, coi thầy như người anh lớn của mình. Thầy cũng rất quý tôi, luôn quan tâm chăm sóc cho tôi từng chút một.

Có lẽ sự cô đơn, thiếu vắng tình cảm gia đình của tôi đã khiến thầy mềm lòng chăng? Còn với tôi, choáng ngợp trước sự hiểu biết, thâm trầm cùng sự dày dặn kinh nghiệm trong cuộc sống của thầy. Tôi nhanh chóng nghĩ đó là tình yêu.

Ngày qua tháng lại, sau bao lần thầy xuống nhà tôi kèm tôi học (tôi là thành viên duy nhất trong đội tuyển học sinh giỏi của thầy) thì chuyện gì đến cũng phải đến. Tôi hiểu điều đó có nghĩa là gì, tôi đã trở thành đàn bà ở cái tuổi 16 như thế.

Từ ngày đó trở đi, tôi yêu thầy bằng con tim non nớt và suy nghĩ ngô nghê của một đứa học trò. Cứ nghĩ sau này chỉ vài năm nữa thôi, chúng tôi sẽ có thể ở bên nhau một cách đường đường chính chính.

Tôi không phủ nhận là thời gian đó, mình đã hư hỏng đến như thế nào. Bởi ông bà tôi ở cách đó gần 2 cây, chỉ có mình tôi trông nhà, nên gần như tối nào thầy cũng qua và nói muốn kèm tôi học, nhưng sự thực là làm gì thì có lẽ mọi người đều đoán được.

Tôi như kẻ bị mù chỉ tin vào mình thầy, chỉ nghe lời duy nhất thầy, đáp ứng mọi yêu cầu của thầy, vì nghĩ rằng là tình yêu thì phải thế.

Tất cả chỉ thực sự sụp đổ khi tôi mang thai. 16 tuổi, làm mẹ ở cái tuổi 16 ư? Tôi chưa từng nghĩ đến. Tôi nói chuyện với thầy, mong tìm ra cách giải quyết nào đó, nhưng đáp lại sự mong mỏi của tôi, thầy ráo hoảnh coi như đứa bé đó chẳng liên quan gì đến thầy.

Thầy phân tích cho tôi thấy, tốt nhất là tôi nên lặng lẽ bỏ đứa bé đi, đừng dại dột mà làm rùm beng mọi chuyện. Tôi hiểu những gì thầy nói, tôi biết thầy nói đúng. Ở vùng quê này thì ai tin được một thầy giáo đường hoàng, đạo mạo lại có thể làm cho một con bé (đã từng) rất giỏi giang man bầu cơ chứ?

Ai có thể chấp nhận được một đứa con gái như tôi? Tôi có trách thầy không? Có chứ, nhưng có lẽ tôi trách bản thân mình nhiều hơn. Tôi ngu ngốc và quá non dại, để bây giờ cái giá phải trả là quá đắt cho cái sự kém cỏi đó.

Sau khi nói chuyện với thầy xong, tôi chỉ cười nhạt và không bao giờ có ý định đến tìm thầy một lần nào nữa. Người đàn ông tôi từng nghĩ là tôi yêu, yêu bằng cả trái tim dại dột, u mê của mình, giờ chỉ còn là nỗi chán chường và thất vọng trong tôi.

Lấy hết can đảm, tôi kể với bố mẹ mọi chuyện. Gần như ngay lập tức, bố mẹ tôi bay ra Bắc.

Trái ngược với suy nghĩ của tôi, nhìn thấy tôi, bố mẹ chỉ khóc. Ngay khi nhìn những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt khắc khổ của bố mẹ, tôi mới ngỡ ngàng nhận ra tôi là đứa con bất hiếu đến nhường nào.

Rất nhanh sau đó, tôi chuyển trường vào Sài Gòn. Tôi ra đi trong lặng lẽ, không kịp chào tạm biệt cả những bạn bè thân, cũng không có cơ hội gặp lại thầy một lần nào nữa.

Thời gian mang bầu Sún (tên con trai tôi) là thời kì tôi đau khổ nhất. Học lớp 11 mà phải đến trường với cái bụng bầu vượt mặt, không phải nói chắc mọi người cũng đoán được phần nào tôi ê chề nhục nhã ra sao. Thật may khi ngôi trường tôi theo học đồng ý chấp nhận tôi, các bạn bè cũng không dò xét nhiều mà đỗi xử với tôi rất đúng mực.

Ở cái thành phố hoa lệ này, có lẽ họ cũng không quá bận tâm về một con bé mang bầu ở cái tuổi trẻ măng như thế. Gia đình tôi luôn khuyên tôi nên tạm nghỉ một năm, đợi sinh xong rồi tinh tiếp. Nhưng tôi sợ rằng khi tôi rời xa trường học, tôi sẽ sụp đổ. Tôi sợ hãi những khoảng thời gian nhàn rỗi của mình vì khi ấy, những kí ức về thầy, về quãng thời gian buông thả ấy cứ hiện lên giày vò và cắn xé tôi.

Tôi thương con tôi, tôi thương gia đình tôi, nên tôi lại càng phải cố gắng hơn gấp bội. Tôi chăm chỉ đi học ở trường, tập thể dục đều đặn, về nhà lại học tiếng Anh, nghe nhạc và cố gắng không để mình rơi vào trạng thái trầm cảm.

Quãng thời gian đó, nếu không có tình yêu của bố mẹ và anh chị, có lẽ tôi đã chẳng thể vượt qua được. Đến cuối năm lớp 11, tôi sinh bé Sún. Nếm trải nỗi đau đớn tột cùng ấy, tôi mới càng thấy trân trọng sinh mạng của mình, trân trọng gia đình và cuộc sống này nhiều hơn.

Thật may mắn, bé Sún lớn lên dù không có tình yêu của bố nhưng cũng rất ngoan ngoãn và kháu khỉnh. Con đáng yêu và rất quấn bà ngoại. Gia đình tôi tuyệt nhiên không bao giờ nhắc đến khoảng thời gian đó nữa, cũng không bao giờ hỏi tôi về thầy, về cha của Sún.

Nỗi vất vả khi làm một người mẹ đơn thân không phải ai cũng có thể hiểu, nhất là khi tôi lại làm mẹ ở cái tuổi quá trẻ như vậy.

Nhưng tôi biết mình không được phép mềm yếu, mình có gia đình bên cạnh, mình phải cứng cỏi lên để có thể chăm sóc được con. Thời gian đó, tôi tạm nghỉ học để ở nhà chăm sóc cho con cứng cáp hơn một chút.

Nhưng cuộc đời chưa chịu dừng lại ở đó, vào một buổi chiều, bố mẹ tôi đi làm về và bị tai nạn giao thông. Họ đột ngột qua đời. Khi đó, tôi đang học cuối năm 12 và bé Sún đã được gần 2 tuổi.

Không thể diễn tả được nỗi đau tột cùng của anh chị em tôi khi đột ngột mất đi 2 người thân yêu nhất ấy. Riêng với tôi và con, nó chẳng khác gì rơi xuống vực sâu mà không cách nào lên được.

Tôi đã làm khổ bố mẹ quá nhiều, chưa bù đắp được một ngày nào mà giờ bố mẹ đã vội ra đi. Bây giờ khi đang ngồi đây và viết những dòng này, tôi vẫn đang khóc. Nhưng không còn là giọt nước mắt yếu đuối của ngày ấy, tôi chỉ muốn cho bố mẹ thấy là tôi đã vượt qua nỗi đau đó như thế nào và sống ra sao, để bố mẹ có thể yên lòng.

Hết năm học lớp 12, tôi một mình đem con ra Bắc, mặc cho lời ngăn cản quyết liêt của anh chị. Nhưng tôi quyết tâm thực hiện mong mỏi của bố khi còn sống, đó là tôi có thể đỗ được vào trường ĐH Kinh tế Quốc dân. Vừa chăm con, vừa ôn thi, đó là khoảng thời gian cơ cực gian khó nhất đối với một đứa con gái vốn chưa bao giờ phải chịu khổ về vật chất như tôi.

Tôi gửi con ở một nhà trẻ tư nhân, sáng đi dạy thêm, chiều đi chạy bàn, tối về nhà lại vùa chăm con vừa ôn thi. Ấy thế mà tôi cũng đỗ, đỗ vào ngành cao điểm nhất trường hẳn hoi. Ngày biết tin mình đỗ đại học, tôi ôm con ngồi khóc suốt cả một đêm. Cuộc sống của mẹ con tôi giờ sẽ đi tiếp về đâu đây?

Phòng trọ nghèo nàn, thiếu thốn đủ mọi mặt. Vậy mà trời thương con tôi vẫn lớn lên kháu khỉnh và khỏe mạnh. Con đáng yêu, nghe lời và sống rất tình cảm. Anh chị tôi thương em, bảo tôi để con cho anh chị nuôi vài năm cho đến khi tôi học xong, nhưng thằng bé quấn mẹ, không thể xa tôi được 1 tuần.

Vậy là tôi vừa đi học, vừa đi làm, vừa chăm con. Nhiều lúc nghèo đến mức tôi chỉ có thể ăn cơm trắng qua ngày, dành tiền mua sữa cho con. Con thiếu thốn, chưa bao giờ biết đến một bộ quần áo đẹp, chưa bao giờ được tôi đưa đi chơi. Vậy mà con không hề đòi. Có lẽ con cũng thương mẹ con vất vả và hiểu hoàn cảnh của mình nên rất yêu tôi. Nhiều đêm nằm ôm con, nghĩ về lời con trẻ thỉnh thoảng lại hỏi "con không có bố hả mẹ?", mà tôi ứa nước mắt.

Tôi cũng mong mỏi cho con một cuộc sống đủ đầy, một gia đình hoàn chỉnh, nhưng có lẽ chưa phải là lúc này. Tôi thương con tôi phải lớn lên dưới mái nhà trọ nghèo nàn chật chội, với sự bận rộn của mẹ, với thiếu thốn đủ đường. Càng thương con, tôi lại càng điên cuồng lao đầu vào học và đi làm.

Vốn tiếng Anh cũng khá nên tôi xin vào làm cho một công ty du lịch, đi tour quanh Hà Nội, nhận tiền típ từ khách du lịch nước ngoài. Tiền lương làm thêm và sự giúp đỡ của anh chị cũng đủ cưu mang mẹ con tôi chật vật đi hết 4 năm dài. 4 năm đó, công việc gì tôi cũng đã từng thử, có đêm chỉ ngủ 2,3 giờ đồng hồ. Từ gia sư, rửa bát thuê, chạy bàn, PG, đến bán hàng, phụ bếp, gì tôi cũng đã từng làm.

Và trong một lần đi gia sư, tôi đã gặp chị. Chị là mẹ của học sinh tôi dạy và cũng là một người mẹ đơn thân. Biết hoàn cảnh của tôi, chị thương lắm. Chị giúp đỡ tôi rất nhiều mà bây giờ tôi vẫn chưa sao trả nghĩa cho chị hết được.

Chị coi tôi như em gái, cho tôi vào làm trong công ty của chị, vô tình lại là nơi phù hợp với ngành nghề tôi đang học. Vậy là mới năm thứ 3 thôi, tôi đã có công việc với đồng lương đủ nuôi con mà không cần nhờ đến anh chị nữa.

Bây giờ, khi đã ra trường được 2 năm, nhờ sự cố gắng của bản thân và sự giúp đỡ của chị, tôi đã là trưởng bộ phận, đã có đủ tiền để nuôi con, thuê cho con một cái nhà tốt hơn, mua cho con hộp sữa tốt hơn.

Vì yêu cầu công việc, tôi cũng chú trọng đến ngoại hình nhiều hơn. Và ít nhất cũng đã trở thành một trưởng bộ phận năng động, trẻ trung, và xinh xắn như mọi người nhận xét.

Khi cuộc sống đang dần ổn định như thế thì tôi lại gặp lại thầy. Thầy xuất hiện trước mắt tôi một cách tình cờ khi thầy đưa cháu trai đến xin việc. Chúng tôi gặp nhau, nhanh chóng nhận ra nhau, rồi cũng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thản để đối diện với nhau.

Hận thù trong lòng tôi sớm đã không còn. Tôi chỉ nhìn thầy như một người bạn đã quá lâu không gặp, không chút tò mò về cuộc sống của thầy, cũng không còn bất cứ cảm xúc nào nữa. Và khi đó, tôi biết rằng, tôi đã có đủ dũng khí để gạt lại quá khứ sau lưng mà sống tiếp". 

Em biết mình mãi chỉ là người tình

19:41 |
Trong tình yêu này em đã yêu mà không được nhận lại, em là một kẻ dư thừa không mời mà đến.

Anh à, tình yêu không hề có lỗi phải không anh? Từ khi 2 chữ tình yêu xuất hiện giữa anh và em thì đã có biết bao nhiêu chuyện xảy ra. Chúng ta đã cùng nhau vượt qua những khó khăn, buồn vui, hạnh phúc lẫn đau khổ... mọi thứ đan xen như thế đó. Em biết em mãi là người tình của anh không hơn không kém, em biết cái tình yêu này sẽ không hề có kết quả và em cũng biết anh chọn gia đình vì đó mới là nơi anh sống và cống hiến cả cuộc đời. Em biết rằng cuộc đời này nếu không có anh thì em vẫn phải sống vì con và gia đình em... Em biết hết cả chứ, nhưng trái tim em không chịu nghe theo lý trí. Trái tim em không thể kìm nén, nó cứ bị loạn nhịp khi ở bên anh, nó cứ bị rung động, đau nhói khi nghĩ về anh hay chỉ là đi qua những nơi mà mình đã đi, ăn những món ăn mà mình cùng ăn, xem phim nghe nhạc những bài mình cùng thích... Em là vậy đó, luôn là một người yếu đuối, luôn là một người chỉ biết yêu và yêu hết mình.

Giờ em biết rằng giữa 3 người chúng ta - anh, em và vợ anh - cứ bị cuốn vào vòng xoáy ấy...vòng xoáy của tình yêu, ghen tuông, thù hận. Ai cũng cho rằng mình đúng, ai cũng cho rằng mình không đáng bị nhận như thế phải không anh? Em hiểu cảm giác của vợ anh, vì em cũng là phụ nữ, vì em cùng yêu một người với người ấy, cùng chung cảm giác sợ mất anh... Nhưng ngược lại anh và người ấy lại không hiểu cho em. Em cũng đáng thương lắm chứ. Em cũng là con người, em cũng là phụ nữ, em cũng có quyền yêu. Em cũng yêu anh thật lòng như người ấy vậy, em cũng làm mọi điều chỉ mong anh vui và hạnh phúc, em cũng đã sống không bằng chết khi buông tay để anh về với gia đình. Em cũng đau đớn chừng nào khi biết yêu một người mà sẽ không thể ở bên em lúc em cần, lúc em đau khổ, lúc em tuyệt vọng... Nhưng mọi thứ đó cũng không làm thay đổi tình cảm em dành cho anh.

Ai đã từng yêu đều biết khi yêu rồi mình không tìm được câu trả lời cho điều " Vì sao em lại yêu anh như thế?". Em cũng đã thử nhiều lần quên anh nhưng em vẫn không làm được. Em nhớ anh nói rằng "không có anh thì em cũng sống có anh cũng phải sống nên cứ bình thường đi". Em biết anh nói đúng đó, em cũng sẽ phải sống nhưng anh có biết em sống mà tâm hồn em như thế nào không? Em luôn cố bon chen vào cuộc sống này, tìm cho mình một lối thoát trong tình yêu lạc lối đó. Tâm hồn em cứ bị dày vò, cứ bị cào xé.

Em biết mình mãi chỉ là người tình - 1

Sao khi nào em cũng là người bị tổn thương, bị chà đạp (Ảnh minh họa)

Có những lúc em tưởng chừng phải bỏ cuộc nhưng vì chờ được thấy anh hạnh phúc thì em lại tiếp tục sống. Anh nghĩ sống với tâm hồn như thế tốt không anh. Cứ phải cố ngày này qua ngày khác. Cả ngày cứ phải luôn cười nói nhưng đêm về lại kê gối và khóc một mình vì những ký ức, những lúc nhớ tới anh lại làm em đến nghẹt thở... Đã khi nào anh nghĩ được cảnh em phải chịu đựng từng ngày từng ngày như thế chưa? Cuộc sống, tình yêu, tiền bạc... mọi thứ làm chúng ta phải biết chấp nhận, phải biết vượt qua, nhưng một tâm hồn bị tổn thương quá nhiều, một trái tim đã dành cho một người mà không nên dành, một trí óc luôn nghĩ về một người không thuộc về mình...thì sống không bằng chết anh à.

Không một ai biết thật ra em đang như thế nào, em cần lắm, cần một bờ vai, cần một cái ôm, cần nghe giọng nói của anh hàng ngày... Em biết chỉ cần em đồng ý thì sẽ có nhiều người có thể cho em điều đó nhưng điều em cần lại là một người hiểu em, và làm tim em rung động. Không ai khác đó lại là anh. Trong tình yêu này em đã yêu mà không được nhận lại, em là một kẻ dư thừa không mời mà đến, em luôn là người có lỗi.... Em vì anh mà đánh mất rất nhiều thứ, cũng vì anh mà giờ em không còn được như xưa, em vì anh mà phải làm điều tội lỗi của một người phụ nữ.... Nếu như anh thì anh chịu nổi không?

Giờ em lại bị bệnh, một căn bệnh mà em cũng không hề mong muốn, một căn bệnh mà chẳng ai muốn mình gặp phải. Sống chết có số phải không anh? Em như một người rối loạn tâm lý vậy, những lúc em mệt mỏi, chán nản về cuộc sống, bệnh tật, công việc thì em lại nghĩ tới anh nhiều hơn, em lại cứ mong được ở bên anh và mọi thứ sẽ tan biến. Em đã chờ đợi cái ngày được ở bên anh, chờ đợi ngày anh liên lạc và nói anh nhớ và yêu em nhiều.... cái ngày đó sao chờ hoài không tới hả anh. Sao cuộc đời lại trớ trêu với em thế anh nhỉ? Trớ trêu đến một cách lạ kỳ. Sao khi nào em cũng là người bị tổn thương, bị chà đạp.

Anh cứ nói em xa anh đi thì em sẽ không phải đau khổ, quên anh đi thì em sẽ tốt hơn... Thật sự em biết nếu em không còn yêu anh, không còn nhớ về anh thì em đâu phải đau khổ như thế này. Nhưng em không làm được những điều đó, xa anh thì em lại càng nhớ anh và yêu anh mãnh liệt hơn, xa anh thì em lại càng muốn gần anh hơn... Đôi khi em thấy đời thật bất công với em nhưng em phải làm sao chứ, chỉ biết chấp nhận mà thôi. Anh có khi nào nghĩ em cũng đáng được yêu thương không? Em hận, hận lắm, hận cả cuộc đời này, hận cả anh, hận mọi thứ... Có nhiều khi em cứ nghĩ chết là sẽ hết nhưng thật khó phải không anh. Em mà chết thì cũng không giải quyết được gì ngoài một việc trên thế gian này em không còn phải suy nghĩ về anh, không phải đau khổ về anh nữa... Mọi thứ làm em điên lên trong suy nghĩ.

Em thấy ngột ngạt, không còn cảm thấy đâu là cuộc sống nữa. Em cần lắm, cần anh - người đàn ông em đã và mãi mãi yêu!

10 lý do đàn ông mê mệt "oral sex"

19:40 |
Tại sao đàn ông lại thích "oral sex" đến vậy?

Đó là vì họ không phải lo lắng mình làm "chuyện ấy" có tốt hay không, họ cũng không phải làm gì cả mà có chúng ta làm tất cả để phục vụ họ. Phải chăng đó đã là toàn bộ nguyên nhân.

Vì dễ "lên đỉnh"

Nếu như phụ nữ có cực khoái ngực thì nam giới có cực khoái "cậu nhỏ", đây là phần cực kì nhạy cảm của cánh đàn ông, khi được bạn tình âu yếm vuốt ve vào phần này, đàn ông có thể xuất tinh và thăng hoa. Do đó, ai cũng muốn được bạn gái chăm sóc kĩ càng "cậu bé" để có thể đạt đỉnh khoái cảm.

10 lý do đàn ông mê mệt

Tăng khả năng cả hai cùng "lên đỉnh"

Nếu có một cuộc đua giành cực khoái, đàn ông chắc chắn sẽ luôn giành chiến thắng. Nhưng tình dục không phải là một cuộc đua, nó là một môn thể thao cần sự phối hợp của cả hai. Và nếu bạn đã rồ ga sẵn sàng trước chặng đua chính, thì khả năng cao là hai bạn sẽ cán đích cùng nhau.

Cảm giác thật

Không có cảm giác gì thật hơn khi sử dụng lưỡi và được bạn tình sử dụng lưỡi lại để "do thám cậu nhỏ". Đây là hành động khiến cho nam giới vô cùng hưng phấn vì nó mang lại những khoái cảm thật từng centimet, anh ấy sẽ vô cùng biết ơn khi thấy bạn chịu khó ân ái theo cách này.

Được bạn tình yêu và làm hết sức mình

Một trong những lý do khiến nam giới thích được bạn tình oral sex là nó khiến cho anh ấy nghĩ rằng bạn vô cùng yêu quý chàng nên mới làm thế. Bạn không nề hà chuyện hôn "cậu bé", không sợ bẩn, không e ngại bất cứ điều gì, và hành động này của bạn được chàng đánh giá vô cùng cao.

Kéo dài sự hưng phấn

Thời gian "xâm nhập" khi quan hệ tình dục thường chỉ kéo dài vài phút. Vì thế, khao khát lớn nhất của một anh chàng trong cuộc đua tình dục là để dành một chút thời gian cho riêng người phụ nữ của mình.

Như lên giường với "cô đào phim cấp 3"

Khi lên giường, nam giới không thích những cô nàng kém cỏi, tỏ ra ngoan ngoãn, anh ấy muốn bạn phải thật chịu chơi và hết mình. Và khi thấy bạn tình hăng say "yêu" bằng miệng, người đàn ông sẽ nghĩ rằng đó là một cô gái sành sỏi, giỏi giang "chuyện ấy". Do đó, đừng bao giờ cố "ra dáng ngoan hiền" khi "yêu" bạn nhé!

Cảm giác thụ hưởng

Đơn giản chỉ là sau khi "dạo đầu" cho bạn, anh ấy cũng muốn được bạn "dạo đầu" lại cho chàng mà thôi. Không người đàn ông nào muốn mình chỉ "hùng hục" làm cho bạn gái mà không được đền đáp lại. Phần đông nam giới muốn có được cảm giác công bằng khi lên giường, mình tạo hưng phấn cho cô ấy thì nàng cũng phải "chiều" lại.

Nghỉ "giữa hiệp"

Chàng sau một hồi "yêu" bạn cũng đã thấm mệt, vì thế anh ấy hy vọng khi được bạn "yêu" lại đó sẽ là quãng thời gian để chàng dưỡng sức trước khi bước vào "cuộc vui" chính. Do đó, hãy dành tâm sức và nhiệt huyết của mình để tạo ra sự thăng hoa và những giờ phút vui vẻ cho anh ấy bạn nhé.

Tăng cường sự kết nối

Không có gì thân mật như làm tình bằng miệng - thậm chí là việc giao hợp. Và khi phụ nữ cho phép đàn ông được "yêu" bằng miệng, chàng sẽ có cảm giác vô cùng gần gũi với bạn - cả về thể chất lẫn tình cảm

Oral sex giúp chàng dễ chiều nàng hiệp 2

Sau khi chàng đã lên đỉnh nhưng có vẻ chị em vẫn chưa hài lòng, bạn có thể dùng chiêu này để bắt đầu cuộc "yêu" mới một cách nhanh và đơn giản nhất. Nếu bạn thực sự muốn được lên "đỉnh" thì bạn nên học cách oral sex. Hãy nghĩ rằng, chàng cần được nghỉ ngơi sau những cố gắng vừa qua và bạn hãy thể hiện ham muốn của mình bằng oral sex. 
Được tạo bởi Blogger.